Chu Hân Mính nghe thấy Diệp Lăng Phi nói câu: “ Không thấy đánh vợ bao giờ à.”, tức giận đến thiếu chút nữa thì ngất xỉu. Trước mặt bao nhiêu người, Diệp Lăng Phi lại có thể nói loại chuyện như vậy…
Chu Hân Mính dùng hai chân đá loạn xạ cả nửa ngày, không có nửa điểm tác dụng, ngược lại còn bị Diệp Lăng Phi vỗ mấy cái vào mông. Vừa thẹn vừa giận, nhưng lại không có biện pháp với Diệp Lăng Phi, không thể làm gì khác đành phải dừng lại, mặc cho Diệp Lăng Phi vác cô vượt qua hàng rào bảo vệ.
Diệp Lăng Phi vác Chu Hân Mính đi đến nơi đỗ xe, liền mở cửa xe, cẩn thận đặt Chu Hân Mính ngồi trên ghế. Ngay sau đó hắn đi đến bên kia, mở cửa, lên xe.
Đang chuẩn bị nổ máy, thì cảm giác thấy sau gáy mình có một vật cứng chĩa vào, lại nghe Chu Hân Mính tức giận nói:
- Tên hỗn đản này, ta muốn giết ngươi.
Diệp Lăng Phi lộ vẻ mặt kinh sợ, nói:
- Hân Mính, chuyện gì cũng từ từ, cần gì phải như vậy.
- Hỗn đản, vừa rồi ngươi nói cái gì?
Chu Hân Mính tâm tình kích động, tay phải cầm súng chĩa vào thái dương Diệp Lăng Phi hơi run lên.
- Khụ, Hân Mính, nếu cô thật sự vì chuyện vừa nãy mà muốn giết tôi, thì cứ bắn đi, tôi quyết không oán hận cô đâu.
Diệp Lăng Phi quay sang, liếc mắt nhìn khẩu K54. Tuy đối diện với họng súng đen nhánh, lạnh giá, Diệp Lăng Phi ngược lại lại rất bình tĩnh, hắn nhìn vào hai mắt Chu Hân Mính, vẻ mặt chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1523816/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.