Diệp Lăng Phi làm như vậy khiến cho phó tổng tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tễ cũng không có biện pháp gì. Diệp Lăng Phi này quả thực là lợn chết không sợ nước nóng.
Bạch Tình Đình bị Diệp Lăng Phi cầm lấy tay nhỏ, không thể động đậy. Nàng định rút về nhưng sức mạnh lại không bằng hắn, định hô cứu mạng thì Diệp Lăng Phi lại không quan tâm. Nói không chừng lại làm cho những người bên ngoài ở phòng tiêu thụ nhìn thấy lại truyền ra những tin đồn không hay.
Bạch Tình Đình vừa bực vừa giận, hai mắt ửng đỏ, nước mắt đảo quanh. Diệp Lăng Phi thấy dáng vẻ này thì biết rằng mình đã làm hơi dữ, hắn vội vàng buông tay Bạch Tình Đình ra sau đó đứng lên đi tới trước mặt nàng, bồi tội nói:
- Được rồi, coi như tôi sai, đây chẳng qua là tôi đùa giỡn với cô mà thôi.
Hai mắt Bạch Tình Đình ửng đỏ, nàng cúi đầu vân vê vạt áo, không để ý tới Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi cảm thấy khó xử, hắn đành phải đi đi lại lại trước mặt Bạch Tình Đình.
- Tình Đình, chẳng phải chỉ là đùa một chút thôi sao? Có đáng để khóc không? Tôi là người trời không sợ, đất không sợ, chỉ sợ nước mắt của con gái. Nhìn thấy cô khóc tôi không biết làm gì, nếu không thì cô mắng tôi vài câu đi.
- Da mặt anh rất dày, tôi không chửi không mắng anh.
Hai mắt Bạch Tình Đình đẫm lệ nói.
- Vậy thì cô đánh tôi vài cái đi.
Diệp Lăng Phi mở bàn tay của Bạch Tình Đình ra, ý bảo nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1523726/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.