Hai tay Trần Hồng Sinh ôm lấy bờ eo thon của Tần Dao, cái mũi hung hăng hít hà ngửi lên mái tóc nàng rồi nói:
- Thơm quá, mỹ nữ, nếu như em thức thời thì hãy thành thật nghe lời anh. Anh không phải là người thích nói nhiều, từ nay chỉ cần em theo anh, anh tuyệt đối sẽ không bạc đãi em, e muốn gì, anh mua cho em cái đó.
- Tôi không cần.
Tần Dao run rẩy nói. Từ miệng của Trần Hồng Sinh truyền đến những hương vị tanh tưởi, khiến cho người ta có cảm giác buồn nôn. Tần Dao thà tình nguyện sống cả đời khó khăn còn hơn phải đối mặt với người đàn ông mà nàng vô cùng chán ghét này.
Trần Hồng Sinh cười rộ lên, hoàn toàn lộ ra bản tính thật của hắn.
- Mỹ nữ, nếu như em không đồng ý cũng không sao, chỉ cần bây giờ em chịu lên giường với anh, chuyện giữa hai ta coi như xí xóa. Nếu không, anh sẽ báo cảnh sát nói em ăn trộm điện thoại của anh nữa. Anh tin tưởng, cảnh sát nhất định sẽ tin lời của anh, không chỉ có tang vật ở chỗ em mà còn những xấp báo chí kia. Xấp báo chí kia rõ ràng là còn dùng được vậy mà em lại cầm đi.
À hình như anh còn mất một vài thứ nữa, một cái túi tiền, trong đó có năm nghìn tệ, một cuốn sổ tiết kiệm, trong đó ước chừng mười vạn tệ. Mỹ nữ, em không thừa nhận, liệu cảnh sát tin em hay tin ta? Một khi em bị bắt thì việc học chắc chắn sẽ bị kết thúc. Mỹ nữ, em hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-tang-kieu/1523703/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.