Vào trong căn phòng lôi thôi lộn xộn của Tiêu Dực, Lâm Nhã Chỉ cảm thấy rất khó chịu, nhưng khi nhìn đến cái giường của Tiêu Dực thì kinh ngạc há miệng rộng tới mức có thể nhét được một quả trứng gà. Trời ạ, cái này là để cho người nằm sao, trên giường đầy bụi, cái chăn thì ố vàng, mà còn bày la liệt tạp chí Bikini nữa chứ.
Tiêu Dực cũng không để ý tới nữ nhân này, còn cười lạnh một cái, nàng nhìn mình như một con cẩu lôi thôi lếch thếch vậy, hắn là người Tu Chân, đối với người Tu Chân, đả tọa là một hành vi thường ngày, cũng là một cách nghỉ ngơi của Tu Chân giả. Cho nên cái giường kia cũng chỉ để che mắt người ta thôi, cùng lắm là có tác dụng là để mất cái đĩa AV với tạp chí người nhớn của mình mà thôi.
- Tôi nói Lâm đại tiểu thư này, nếu cô đã xin đến nhà tôi thì đừng có dùng ánh mắt khinh bỉ đó nhìn tôi. Phải biết rằng, chỉ có lão thái bà cho thuê nhà mới được vào phòng tôi nha, chưa có người phụ nữ thứ ba đâu, có phải thấy vinh hạnh mới phải chứ, đây cũng là tính của tôi đó, tiêu dao khoái nhạc, không câu nệ tiểu tiết. Được rồi, bây giờ không còn sớm nữa, tôi sẽ hoàn thành tâm nguyện thứ hai của cô.
- Tâm nguyện thứ hai? Tôi nói bao giờ?
Lâm Nhã Chỉ nghi hoặc hỏi.
- Hắc Hắc! Đêm khuya cô đến nhà tôi, không phải là định "làm" sao? Chẳng lẽ đến đây chỉ để khinh bỉ căn phòng này hả?
Thở ra một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-ta-tu/179579/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.