- Huấn luyện viên! Tôi mời anh đi ăn cơm được không?
Một thanh âm của nhút nhát vang lên, thanh âm dù yếu ớt nhưng lại thanh thúy như hoàng oanh hót, phòng tập đang ồn ào lập tức lặng ngắt như tờ, ngay cả kim rơi cũng có thể nghe thấy.
Tất cả mọi người không thể tưởng tượng nổi nhìn vào Lâm Nhã Chỉ đang có sắc mặt thẹn thùng, đệ nhất đại mỹ nhân trong phòng tập lại xấu hổ dỏ bừng, vân ve góc áo, có vẻ khẩn trương, nhưng thanh âm rất rõ ràng phát ra từ đôi môi nhỏ xinh hồng nhuận của nàng.
- Hả? Cô là... Đúng rồi, học viên tôi mới nhận, Lâm Nhã Chỉ tiểu thư, đúng không? Cô vừa nói gì? Thật ngại, tôi không nghe thấy, cô có thể nói lại được không?
Tiêu Dực vẻ mặt mờ mịt gãi đầu, giống như vừa rồi không chú ý tới nữ nhân xinh đẹp này chủ động mời mình đi ăn tối vậy, nhìn vào Lâm Nhã Chỉ đang xấu hổ đến mức cổ đỏ bừng.
Hận ko thể cắn một phát vào tên vô lại này, nhưng mà nhưng mà cố nén phẫn nộ trong lòng, biểu tình nhút nhát, rụt rè nói:
- Anh giờ có rảnh không? Tôi... tôi muốn mời anh ăn tối.
"Phần phật!"
Toàn bộ phòng đều chìm trong im lặng, bọn họ không thể tưởng được đệ nhất mỹ nhân này đã từng cự tuyệt bao nhiêu nam nhân vĩ đại, giờ đây lại chủ động mời một nam tử xa lạ, đối với hắn nồng nhiệt như vậy, hắn là ai đây?
- À! Thực xin lỗi, Lâm tiểu thư, hôm nay tôi đã hẹn với biểu muội ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-ta-tu/179574/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.