"Ba!"
Một tiếng tát thanh thúy vang lên, Tiêu Dực bụm mặt cười khổ, nhìn về phía Lâm Nhã Chỉ thở phì phì đang hung hăng mở cửa rời đi, hắn hung hăng nuốt nước miếng một cái, tiểu ny tử này thật điềm đạm nho nhã, chính là lòng quá đen tối đi. Lão tử chỉ trêu cô thôi sao? Cần gì phải nặng tay như vậy?
- Ai, vì cái gì mà lúc tôi nói thật, nữ nhân lại luôn tưởng là bỡn cợt các nàng chứ!
Bất đắc dĩ bĩu môi, Tiêu Dực tựa vào ghế, liếc mắt nhìn vào cánh cửa đang mở, lại một sinh ý mất tiêu, đây là giao dịch thứ 3 trong năm bị hủy, quan trọng nhất là hôm nay lại gặp Lâm Nhã Chỉ trời sinh âm mạch, là lô đỉnh tu luyện tốt nhất, nếu quả thật có thể hút linh khí trên người nàng, tu vi đang trì trệ của mình có thể đột phá, mình không phải là yêu ma quỷ quái, không thể mạnh mẽ cướp đi bổn mạng chân nguyên của nàng, nếu không phải sợ phạm tội cưỡng gian tày trời, hôm nay thế nào cũng phải đem nàng đẩy ngã...
- Kỳ thật nếu cô tự nguyện, tôi cũng không thèm...
Liếm liếm môi, trên mặt Tiêu Dực hiện ra một tia bất đắc dĩ, than thở tự nhủ:
- Nguyệt Liên chết tiệt, giới thiệu ình một người nhìn được mà không sờ được như vậy, tưởng mình thật sự không thành thần tiên được sao?
Nói xong, trong tay hắn liền xuất hiện một nhúm tóc, đây là hắn vừa rồi thừa dịp Lâm Nhã Chỉ không chú ý, bứt một ít tóc của nàng, Tiêu Dực đem tóc nàng đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-ta-tu/179566/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.