Từ Tuyết Nhi định cho tiểu tử này một chút kinh hỉ, cả người xoay tròn, đầu ngón tay búng Ngọc Thạch vọt tới bụng Tiêu Dực, tiên thạch linh vật, nó sẽ tìm thấy đan điền dưới rốn rồi biến thành đan điền thứ 2.
- A ——! Sao vậy?
Tiêu Dực cảm thấy có một luồng gió thổi vào trong thằng nhỏ, cả người run rẩy, sờ sờ xuống.
Không phản ứng.
Tiếp tục sờ...
Thằng nhỏ bị sao vậy? Sao có gì đó chạy loạn trong nó?
- Tiểu Dực...
Từ Tuyết Nhi kiều mỵ xoay người, đôi mắt long lung, ôn nhu nũng nịu:
- Thích quà của tỷ tỷ ko?
- Quà gì?
Tiêu Dực cảm thấy thằng nhỏ căng cứng, cương lên thật to, giống như đám nòng nọc bạo loạn... Cảm giác nó là thế đó.
- Chẳng lẽ "hàng" thằng Hổ Tử đưa là giả? Để lại di chứng?
Tiêu Dực đang thống mạ cái loại vô lương tâm kia, Từ Tuyết Nhi lại tưởng hắn giả ngu.
- Đệ sờ cái gì chứ?
Từ Tuyết Nhi hờn dỗi liếc hắn một cái, nhẹ giọng:
- Tỷ tỷ thương đệ, nên tặng viên tiên thạch cho đệ, từ nay đệ chính là tu chân giả duy nhất có 2 đan điền! Sao còn chưa lấy thân báo đáp tỷ tỷ đi.
Từ Tuyết Nhi đang chu mỏ chờ hôn cũng bị dọa cho nhảy dựng, tưởng tiên thạch cắn trả, hóa ra Tiêu Dực bỗng đấm ngực dậm chân.
- Sư tỷ! Tỷ đem tiên thạch nhét vào thằng nhỏ của ta!
- Trời ạ ——!
Ngọn gió đáng yêu đang lang thang trên bầu trời, tò mò liếc nhìn cảnh tượng trong cửa sổ.
Một cô gái xinh đẹp thoát tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-ta-tu/1556505/chuong-113.html