Mị Tư cả người run rẩy, nhìn Tiêu Dực, thần sắc trong mắt vô cùng khát vọng, nhưng lại ảm đạm nói:
Nô tì không dám... Chỉ nguyện hầu hạ chủ nhân tốt cho tốt thôi!
- Hắc hắc! Ngươi suy nghĩ gì ta không biết sao? Vừa nãy ta nói thật đó!
Tiêu Dực nâng cằm nàng lên, cười tà.
Sắc mặt Mị Tư thay đổi mấy lần, vất vả tu luyện, không phải vì muốn dẫm trên đầu người khác sao? Sao mình không muốn khôi phục tu vi chứ?
Có thể do căn cơ bị hủy trong chốc lát làm nội tâm nàng yếu ớt, chỉ mong giữ lại sinh mạng, thủ đoạn của tên này ùn ùn, mình đã là phế nhân, hắn muốn đùa bỡn thì mình dễ như trở bàn tay.
- Nô tì nghe theo lời chủ nhân phân phó, dù làm trâu làm ngựa khiến chủ nhân vui sướng cũng nguyện ý!
- Ha ha! Một cô nương quyến rũ! Mồm mép lanh lợi lắm, tuy rằng biết ngươi rất hận ta, nhưng nói như vậy cũng làm ta rất thích thú.
Tiêu Dực vỗ một chương xuống bụng Mị Tư, sắc mặt nàng thảm thiết, theo bản năng muốn tránh, nhưng lại đình trệ, từ từ ngắm mắt mặc kệ chưởng của Tiêu Dực vỗ xuống, biểu tình chờ chết này khiến người ta phải thương tiếc.
Chỉ là chưởng của Tiêu Dực lóe hồng quang, chân khí tràn vào đan điền đã khô kiệt của Mị Tư, nàng cảm thấy đan điền tràn đầy nhiệt lưu, chân nguyên hùng hậu khiến nàng muốn bay lên, sức mạnh này, khí tức quen thuộc này, đi cũng nhanh mà đến cũng nhanh. Nhưng sự bành trướng đó đã dừng lại, Tiêu Dực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-ta-tu/1556487/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.