Chương trước
Chương sau
Trường học quý tộc Phi Lộc, là trường trung học tư nhân duy nhất của thành phố này, nằm ở vùng ngoại ô phía nam, có diện tích 5000 mẫu, phong cảnh trong trường đẹp như tranh vẽ, cầu nhỏ có nước chảy qua, nhiều núi nhỏ được dựng lên sát nhau trông như cánh rừng, lại có mái đình ghế đá, khung cảnh thanh nhã và yên tĩnh
Có một con đường đá rộng rãi, mặt đường bằng phẳng, sạch sẽ trải dài từ cổng trường đến nơi xa, từng hàng dài cây cối được trồng ở hai bên đường, ở phía dưới treo lên rất nhiều đèn đường có hình thù khác lạ, nếu nhìn kĩ hơn một chút, sẽ thấy trên những chiếc đèn này đều có một cái máy giám sát hồng ngoại chậm rãi chuyển động, quay lại tất cả các ngóc ngách, góc chết ở hai bên đường rồi truyền đến phòng bảo vệ để quan sát, nếu như có điều gì khác lạ thì những bảo vệ được vũ trang đầy dủ này sẽ dẽ dàng biết được
Tại vì, những học sinh đi học ở đây đều là các thiếu gia, các tiểu thư của các gia tộc lớn, hoặc là con cháu cán bộ có quyền to. Cho nên không thể để xảy ra sai sót gì.
Ngôi trường xinh đẹp, u nhã như công viên, có bốn tòa nhà cao tầng, hai tòa Giáo Học Lâu, chi ra thành hai lâu là Nghi Lâu vã Lễ Lâu, mỗi tòa đều cao năm tầng , mỗi tầng chỉ có ba phòng học, diện tích các phòng rất rộng, tất cả đều được xây dựng trên một mảnh đât khá lơn trong trường. Trong Giáo Học Lâu, ánh đèn rực rỡ, vang lên tiếng cười đùa, có lẽ là thời gian tự học vào buổi tối
Tiêu Dực cùng Từ Tuyết Nhi ẩn náu tiến vào, ánh mắt hai người đều chú ý đến hai tòa nhà ở phía khác, cả hai giống nhau như đúc, từ màu sắc, trang trí, phòng cho đến các của ra vào. Loại đèn chống trộm hồng ngoại cũng được bố trí ở đây, riêng tất cả các đèn trên tầng sáu đều bật, mà một phòng trong hai tòa nhà này là nơi làm việc của tên hiệu trưởng thần bí
Sau đó rất nhanh, Tiêu Dực liền biết được đó là tòa nhà nào. Thời gian ẩn thân của cả hai rất ngắn, khoảng 30 giây, sau đó liền nhìn thấy mấy vị giáo viên tay cầm giáo trình, vừa cười vừa nói chuyện từ một trong hai tòa nhà đó đi ra, sau khi họ đi ra, đèn trong phòng vẫn sáng. Đã biết được là tầng nào, hai người nhanh chóng tiềm hành đến một cái đình nghỉ mát nằm ở trước ký túc xá rồi quan sát ánh đèn phát ra từ tầng sáu
“ Đệ có chắc chắn tầng sáu là tầng mà Hổ Tử muốn nói không ? Từ Tuyết Nhi vịn vào cột trụ của một cái đình nghỉ mát, nhẹ giọng hỏi
“ Ở phía trên có ánh đèn, còn cửa kính thì không dính một hạt bụi nào cả, nếu như trong đó không có người thì làm sao lại sạch sẽ được như vậy ? “
Từ Tuyết Nhi tỉ mỉ quan sát, nàng phát hiện được một chuyện khác thường, rồi nhíu mày tự hỏi : “ Bên ngoài của tầng một không có thứ gì để phòng chặn cả. Nếu như Phạm Thiên tiên thạch ở trong đó thì không cần đến Tu chân giả, mà chỉ cần một người bình thường có bản lĩnh cũng có thể leo lên được, như thế thì cái cửa sắt đó còn có tác dụng gì ?”
Tiêu Dực cũng quan sát rất cẩn thận rồi khó hiểu lắc đầu : “ Có lẽ ở phía trên còn có cấm chế ! Hổ Tử nói rằng ngoài pháp trận còn có cả hệ thống phòng chống trộm bằng điện rất tiên tiến ! Làm như vậy cũng thì cũng đúng thôi ! Nếu như ở đầu hành lang chỉ sắp đạt cánh cửa sát cùng với pháp trận thì còn nói làm gì, pháp trận mà càng lợi hại thì lại càng cần bố trí hoàn chỉnh mới được, làm gì lại có chuyện chỉ lo phòng bị có một hướng ?”
“ Lên trên nhìn một tý rồi tính sau !”. Tiêu Dực trầm ngâm, Từ Tuyết Nhi hiểu ý gập đầu, hai người nhân cơ hội hành lang không có người bèn nhanh chóng lao lên tầng sáu
“ Cửa sắt sao không có ? Không lẽ ta đã bị Hổ Tử lừa ?” Khi hai người đi đến cửa của tầng sáu thì thấy cầu thang đi lên tầng bảy không có cái gì chặn lại . Nhưng lại thấy một tấm gương lớn treo ở lối rẽ vào cầu thang, Tiêu Dực đang định lên tầng trên thì bị Từ Tuyết Nhi kéo lại, nàng cảnh giác nói : “ Có gì đó rất kì lạ ! “
Tiêu Dực gật đầu rồi lấy ra một miếng ngọc bài, lúc hắn đang định vận công để thăm dò thì Từ Tuyết Nhi giữ hắn lại, nhíu máy: “ Có người đến !“
Từ Tuyết Nhi nắm tay của Tiêu Dực, bay ngược xuống cầu thang rồi nói : “ Ẩn thân mau lên !”
Ân Thân quyết được Tiêu Dực thi triển rất nhanh, khi hai người rẽ đến phía sau bức tường liền có một nam nhân tuổi còn trẻ vẻ mặt đầy nghi ngờ vừa đi vừa thì thầm từ trên lầu xuống
“ Đệ tử của phái Thanh Thành !”Từ Tuyết Nhi nhỏ giọng nói khi nàng nhìn thấy gã đi xuống
“ Sao tỷ biết thế ?” Tiêu Dực thấy kì lạ liền hỏi, thanh niên đó có mái tóc ngắn, nai nịt gọn gàng, tinh thần rất phấn chấn, thêm vào đôi kính đen nữa, quả thật là hào hoa phong nhã, không giống vẻ mặt cao ngạo kiêu căng của bọn Tu chân giả chút nào, mà mới nhìn thấy một chút thì Từ Tuyết nhi làm sao mà biết rõ thân phận của gã được.
“ Nên nhớ, môn phái của tỷ tỷ là Linh Bảo ! Trừ khi có sự đề phòng, còn nếu không, không một người của môn phái Tu chân nào có thể che giấu được ánh mắt của tỷ tỷ ! Đệ nhìn đi, có một cái giới chỉ màu xanh ở trên ngón út tay trái của hắn, đó chính là tiêu chí cuả đệ tử núi Thanh Thành, còn có cách đi đừng của hắn nữa, hai chân luôn cách nhau nửa xích mỗi khi bước đi, không hề thay đổi
Tiêu Dực nhìn kỹ, đùng là mỗi khi bước đi, hai chân của tên này luôn cách nhau nửa xích, hắn rất hứng thú, liền hỏi : “ Sư tỷ tại sao lại biết những điều này vậy ? Giỏi thật !”
Từ Tuyết Nhi vô cùng sung sướng khi được Tiêu Dực khen như thế, nàng nhẹ nhàng nói : “ Chuyện mà tỷ tỷ giỏi có rất nhiều, bây giờ đệ mới biết à ! Thật ra đây là đặc điểm cơ bản nhất, các môn phái khác cũng là như vậy, mà không chỉ là riêng cho phái Thanh Thành, bất kì Tu chân giả nào cũng đều được trải qua các giai đoạn cơ bản là đả tọa và tu luyện pháp thuật, lâu dần thì trở thành thói quen. Núi Thanh Thành nhờ trận thuật mà nổi tiếng, đệ tử nhập môn nào cũng phải nắm chắc Thanh Long Bát Quái Phục Ma trận, trận này do chín chín tám mốt người hợp thành, phát động ngược lại với vị trí Khôn trong Bát Quái trận, có uy lực không gì sánh được, mỗi lần trận pháp biến hóa, “cửu cửu quy nhất, quần thư nhi động” mỗi đệ tử tham gia bố trận cần phải bước đều chân, tâm thần hợp nhất mới khiến cho trận pháp phát huy được uy lực lớn nhất, cho nên từ Chưởng môn, trưởng lão cho đến đệ tử trong môn phái mỗi lúc bước đi luôn luôn bước đều nhịp, mỗi bước cách nhau nửa xích không sai một li
Tiêu Dực càng nghe nói càng cảm thấy thú vị, không ngờ rằng Tuyết Nhi lại biết nhiều chuyện của các môn phái như vậy, lại quên mất việc phải đi lên lầu để xem xét Phạm Thiên thạch, hắn mỉm cười rồi đi đến bên người Từ Tuyết Nhi, lại hỏi : “ Vậy sư tỷ có thể nói rõ đặc điểm của các môn phái khác được không ?”
Tam Thanh giáo đang là giáo phái đứng đầu Tu chân giới hiện nay, rất nhiều đệ tử, nhiều cao thủ như mây, các hệ như Thủy, hỏa, băng, mộc, kim, thổ, khí đan, trận đều có các cao thủ nắm bắt được, nhưng trong các môn phái thì đặc diểm của họ lại đặc sắc nhất, các đệ tử đều rất tuân thủ nội quy của giáo, tôn sư kính tổ, mỗi khi bọn họ quay mặt về phía tây, giương mắt nhìn bầu trời đều sẽ vô ý thức cúi đầu, thả lỏng hai tay, đầu gối hơi cong, giống như quì bái về hướng tây, tại vì Tổ đàn của Tam Thanh giáo hướng về phía tây, truyền thuyết nói rằng, Nguyên Thủy thiên tôn, người quản lý Thiên đình, cũng là tổ sư của Tam Thanh giáo đến từ phía tây. Còn các đệ tử của Hồng Giáo thì có một cái bớt màu đỏ ở lòng bàn tay, người cảu phái Long Môn rất thích nước, ngâm thơ, làm câu đối là sở trường của phái Âm Dân. Còn rất nhiều thứ khác, thật ra,chúng ta có thể thấy được thói quen của đệ tử nhiều môn phái khác tại cuộc thi đấu đạo pháp diến ra hằng năm dành cho các đệ tử trẻ tuổi trong Tu chân giới, sau khi cứu được Lâm tiểu thư, tỷ tỷ sẽ mang đệ về núi, sang năm chúng ta cùng xem cuộc thi đấu diễn ra mười năm một lần đó,
“ Sợ thật !”
Nghe vậy, Tiêu Dực không còn thấy thú vị nữa, cười nói : “ Chúng ta có nên đi lên phía trên không, Từ Tuyết ?”
Vẻ mặt của Từ Tuyết hơi khác, nàng gật đầu rồi thở dài một hơi khi nhìn thấy Tiêu Dực vội vàng đi lên, những chuyện trước đây của nàng, hắn vẫn chưa quên được
“ Đây không phải là Ký túc xá !
Hai người rất kinh ngạc khi lên đến tầng sáu, tầng này là nơi vui chơi, tập thể hình, giải trí của các giáo viên mà không phải là Ký túc xá, tiếng âm nhạc cổ điển nhẹ nhàng vang lên khắp căn phòng rộng lớn, khắp phòng đều có các giáo viên tuổi còn rất trẻ, kẻ đánh bóng bàn, người đúng bên cạnh cổ vũ, hút thuốc cũng có
Rất nhiều người nhìn lại khi thấy có hai gương mặt lạ lẫm từ trong lầu đi đến . Tiêu Dực cao to, đẹp trai, Từ Tuyết Nhi gợi cảm, hấp dẫn lại rất xinh đẹp, tướng mạo hơn người của cả hai đã vô tình thu hút bọn họ
“ Nguy to, không ngờ Cách âm pháp chú lại được bố trí ở trên cầu thang, tỷ lại không nghe thấy được một tý am thanh nào trên tầng, không trách gì tên đệ tử của phái Thanh Thành lại có vẻ mặt kì lạ như thế. Từ Tuyết Nhi vội phong bế đan điền, Tiêu Dực cũng nhanh chóng giấu đi khí tức của mình
“ Hai vị là giáo viên mới tới đây ? “ Một nam nhân đẹp trai, có mái tóc xoăn đi đến, gã sửng sôt, say mê nhìn vào khuôn mặt xinh đẹp như hoa của Từ Tuyết Nhi, Tiêu Dực cười thầm, nếu như Từ Tuyết Nhi không cố ý che giấu đi, chắc chắn tên này sẽ bị ngất
Từ Tuyết Nhi nhíu mày, nhìn vào gã một tý rồi hừ lạnh, ánh mắt nàng lại nhìn về những người khác
“ A, ta là…..! Danh tính của người anh em là gì vậy ?” Tiêu Dực rất nhiệt tình, còn mở miệng chào hỏi trước làm cho gã bớt lúng túng, vui mừng nắm tay Tiêu Dực, nói : "Chào đón hai vị, ta là Lý Quân, thuộc tổ Số học, không biết hai người là giáo viên thực tập từ trường nào tới ! Ta tốt ngiệp từ học viện sư phạm XX, đôi khi chúng ta học cùng trường cũng nên !
Sự nhiệt tình của Lý Quân lại vô tình làm khó hai kẻ giả mạo, Tiêu Dực mỉm cười, suy nghĩ nói : "À, ta là Tiêu Dực, bạn học thời trung học của Trưong Tuệ, không phải học ở đại học sư phạm mà chỉ là sinh viên tốt nghiệp đại học bình thường được nàng giới thiệu tới đây, thực tập xong sẽ lên miền Tây .
Tiêu Dực nói đói như cuội, không nóng tai, đỏ mặt. Lý Quân rất kính nể khi nghe hắn nói muốn đi lên miền Tây giúp đỡ cho công việc giáo dục trên đó, đầy tôn trọng nói:
“ Hóa ra là bạn học với Trương Tuệ, trách gì có quyết tâm lớn như vậy, Trương Tuệ trước đây cũng nói muốn đi miền Tây nhưng trường học lại không cho ! Hảo huynh đệ, chào mừng ngươi đến đây !”
Mặt Tiêu Dực hơi đỏ lên,không ngờ Lý Quân đánh giá cao hắn như thế, khẽ cười một tiếng rồi gật đầu : "Cám ơn, cám ơn !"
“ Lý lão sư, hai người này là….!” Thanh âm vui cười từ phía khác vọng lại, Tiêu Dực quay đầu lại nhìn, vãi, mỹ nữ.
Một mỹ nữ dánh người nhỏ nhắn, đáng yêu đi đến, ánh mắt sáng lên khi thấy Tiêu Dực, khi thấy Tiêu Dực cười, nàng còn nghĩ là hắn thấy xấu hổ, hai chân bước nhanh hơn, nhưng khuôn mặt đỏ hồng trở lại nên xanh ngắt khi nhìn thấy Từ Tuyết Nhi
" Hắc ! Mị Tư, giới thiệu với cô, đây là giáo viên thực tập mới tới trường ta, sau đó sẽ đi lên miền Tây"
“ Cô tới làm quen với họ đi !”
“ Đi giúp đỡ Bộ giáo dục ở miền Tây….Ngươi đi ?! Mị Tư đưa mắt nhìn Từ Tuyết Nhi, Từ Tuyết Nhi bèn kéo tay Tiêu Dực rồi đột ngột quay người đi
“ Sao vậy ?” Nhìn hai người rời đi, Lý Quân thấy kì lạ, đang định đang định đuổi theo thì Mị Tư đã nhanh chân đi trước: Lý lão sư, ngươi chơi bóng đi, ta nói chuyện với bọn họ “
Mị Tư cười rồi chạy nhanh xuống lầu bỏ lại Lý Quân phía sau đang hỏi theo, hắn thấy chuyện này rất kì quái nhưng không để ý lắm, chỉ cho rằng Mị Tư quá nhiệt tình mà thôi, lại thấy tiếc nuối khi không được bắt tay với Từ Tuyết Nhi
“ Sư tỷ, sao kéo ta đi thế !” Tiêu Dực khó hiểu hỏi, hắn bị Từ Tuyết Nhi kéo nhanh xuống lầu, không kịp, do không kịp điều tiết chân khí nên thở hồng hộc
“ Không thể điều tra vào hôm nay được ! Đi nhanh lên !” Từ Tuyết Nhi kéo Tiêu Dực ra ngoài rất nhanh, dầu cũng không quay lại, nói : " Nữ nhân mới đây biết tỷ ! Nàng cũng là Tu chân giả, thuộc phái Tuyết Sơn !”
“ Sao ? Tu chân giả của phái Tuyết Sơn! Tỷ có nhìn lầm không ! Nhìn nữ nhân đó liền biết là dạng phong tao, lẳng lơ, không giống với Tu chân giả băng thanh ngọc khiết của phái Tuyết Sơn !”
“ Ba năm trước đây, tỷ với cô ta còn đánh nhau, lầm thế nào được. Nghe Từ Tuyết Nhi nói, Tiêu Dực trợn tròn mắt, không chờ hắn nói, Từ Tuyết Nhi lại nắm lấy tay hắn lần nữa, có một nam tử tuổi trung niên cầm trong tay quyển “Luận Ngũ” đi qua, ánh mắt sác bén nhìn lướt qua hai ngươi, gã hơi dừng lại rồi tránh ra
“ Sư tỷ, tỷ giống như gặp phải kẻ địch vậy ? Sao thế ?”
“ Tiểu Dực…Gã vừa đi qua là điện chủ Thanh Đồng điện của Tam Thanh giáo ! Ít nhất tu vị của hắn cũng trên Kim đan tam giai
Mặt Tiêu Dực trắng bệch. Nhưng khi đi qua một ai dó Từ Tuyết Nhi đều đem danh tính cùng thân phận của họ nói ra. Đi đến của trong vòng năm phút đã gặp hơn mấy chục người, trong đó còn có bảy hay tám cao thủ của các môn phái Tu chân. Đã không thể dùng từ trắng bệch để miêu tả nét mặt của Tiêu Dực
“ Cho dù sang năm diễn ra “ Tu chân đại tái “ thì tinh anh của các môn phái cũng không đến nhiều như vậy. Nghe Từ Tuyết Nhi nói, tâm lý của Tiếu Dực rất nặng nề, nếu ta có thêm vài cái tiểu đệ đệ cũng không phải đối thủ của bọn khốn này, có cả Kim Đan kỳ, con mẹ nó, còn đánh đấm cái nỗi gì !
“Ánh Tuyết tỷ tỷ ! Cơn gió nào mang phái Linh Bảo của các ngươi đến đây góp vui vậy !”
Đi ra khỏi của chưa đến nửa dặm, vang lên một thanh âm quái dị, hai người bị bốn nam nữ từ trên không hạ xuỗng cản đường. Mị Tư từ trong đám người đi ra, dung mạo xinh đẹp, tao mị tận xương.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.