Dịch giả: Simple
“Hạ Đát, nếu không như vậy đi ta mua cho ngươi vé xe lửa, ngươi về nhà đi. Còn năm cân trứng gà kia cũng không cần trả lại, thế nào?” Diệp Nhan dò xét hỏi.
“Không muốn............”
Hạ Đát quẹt miệng, lắc lắc đầu, kéo góc áo Diệp Nhan, làm bộ dáng đáng thương nhìn hắn, trong đôi mắt có vài giọt nước mắt đang không ngừng lấp đầy hốc mắt, dường như một giây nữa là rơi xuống.
Một cành hoa lệ đẫm hạt mưa xuân, tiểu mỹ nhân lại đáng yêu như vậy.
“Được, được rồi, đừng khóc, không trở về thì thôi vậy” Diệp Nhan không chịu nổi cảnh con gái khóc, huống hồ vẫn còn đang ở trong phòng học, nếu Như Hạ Đát cất tiếng “Oa” mà khóc lên, Diệp Nhan thật sự không biết phải làm như thế nào.
“Ư, ta biết Diệp Nhan ca ca đối với ta là tốt nhất......”
Nghe được Diệp Nhan cho mình ở lại, trong nháy mắt Hạ Đát thu hồi lại nước mắt sắp rơi xuống thay vào đó là mộtkhuôn mặt tươi cười, bộ dáng vui vẻ, suýt chút nữa nhảy cẫng lên.
Diệp Nhan đột nhiên cảm giác như mình mới bị lừa.
Vì động tác Hạ Đát quá lớn, dẫn đến sự chú ý của nữ lão sư trên bục giảng. Nữ lão sư kia vốn đang say sưa giảng bài, chợt phát hiện bên dưới có người đang nói chuyện xì xào, nàng nâng đôi kính cận lên nhìn kỹ càng, phát hiện kế bên nơi Hạ Đát đang ngồi là cậu nam sinh lúc sáng đi học muộn -- Diệp Nhan.
Nữ lão sư rất tức giận, cực kỳ tức giận. Nam sinh này quá khó ưa, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-sieu-cap-tien-su/47262/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.