“Tiểu thư ! Tiểu thư trở về rồi … Cuối cùng tôi cũng có thể nhắm mắt được rồi …”
Lúc này Linh Đan đang đứng trước cổng trường Nhẫn Giả. Cô thậm chí còn chưa kịp bước vào thì đã thấy một ông lão mặc đồ Kimono, trên tay cầm gậy để chống vội vã chạy đến trước mặt Linh Đan.
Ông ta liên tục nắm lấy bàn tay mềm mại kia của Linh Đan mà nói. Vừa nói nước mắt vừa dâng tràn xuống.
Gương mặt của Linh Đan đối diện với viễn cảnh này trông cực kì khó chịu. Ông lão này là ông nào, mình còn chẳng biết tên tuổi ra sao. Tự nhiên vừa gặp chạy đến bắt tay khóc lóc.
Với tính cách lạnh lùng từ bé cho nên Linh Đan rất khó chịu về việc này.
Thấy vẻ mặt của Linh Đan trở nên khó chịu, ông lão kia mặc dù nước mắt bù lu bù loa vẫn vội vàng buông tay Lý Đại ra và khấu đầu xin lỗi.
“Tiểu thư ! Xin hãy thứ lỗi cho lão già này, tôi quá xúc động nên đã làm điều không hay …”
Linh Đan im lặng không nói gì, cô tiếp tục bước đi. Lúc này mấy Nhẫn Giả đi sau liền cúi đầu hô nhỏ:
“Chào trưởng làng …”
“Chào trưởng làng !!”
“Ừ ừ … để ta dẫn tiểu thư đi gặp nhà tiên tri …”
……
Bên trong học viện Nhẫn Giả. Lúc này lão già được cho là trưởng làng, thân Linh Đan cũng không biết đó là trưởng làng. Bởi ấn tượng ban đầu của cô với ông lão này khá xấu nên cô cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-vuong/1883288/chuong-378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.