“Đánh hết sức đi Thiên!”
Bên dưới thành phố đổ nát. Thu Phong nhẹ nhàng yêu cầu Quốc Thiên đứa em trai của hắn.
Đơn giản Quốc Thiên gật đầu một cái. Từ từ hắn nhắm hai con mắt mình lại, đi sâu vào trong tiềm thức, tìm tòi đến Đan Điền và 108 huyệt vị và …”Trừng ~~~!”
Bất chợt Quốc Thiên mở sáng hai con mắt ra, xung quanh Quốc Thiên giờ khắc này bốc lên các dãy khí nóng. Dù bằng mắt thường Thu Phong cũng có thể nhìn rõ được nội lực dồi dào của Quốc Thiên đang lưu chuyển tỏa ra ngoài một cách bất thường.
Cái số lượng nội lực kinh khủng gì thế này? Nó quá nhiều để Thu Phong có thể hình dung được, hay có thể đây vốn là mức nội lực cơ bản mà bất cứ Võ Năng Giả nào cũng có thể tỏa ra. Ngoài Tô Lâm ra Thu Phong chưa bao giờ thử so tài với một Võ Năng Giả thực thụ nên hắn cũng không rõ lắm về ngưỡng mức nội lực trung bình của một Võ Năng Giả là bao nhiêu.
Nhưng … Thu Phong nở một nụ cười. Cả người hắn lúc này phập phồng lên một ngọn lửa xanh nhẹ nhàng và ấp áp bao quanh cái cơ thể vừa vặn kia của hắn.
Đôi mắt ấy tự khi nào đã chuyển về màu xanh lam ngọc bích tuyệt đẹp. Khắp ngọn lửa xung quanh Thu Phong dần dần lại nổi lên một chút ánh cam đan xen vô như tuyên tuyến trôi nổi.
Không có một lượng nội lực hùng hậu như Quốc Thiên, nhưng Thu Phong lại có một năng lượng không rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-vuong/1883215/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.