“Boss? Người đã làm cái quái gì phòng của mình vậy?”
Trong căn hộ ấm cúng của Thu Phong. À ít nhất cũng đã từng ấm cúng thôi. Bây giờ nó tang hoang chẳng khác nào một mớ hỗn đốn cả. Vụ nổ từ sự kết hợp khí công với nội công lại với nhau tạo ra một vũ nỗ khiến cả căn phòng của Thu Phong tang hoang. Không những vậy nó còn lan ra cả tới ngoài phòng khách trung tâm của ngôi nhà.
Bằng một cách kì diệu nào đó tất cả vật dụng bằng kính bên ngoài căn phòng đều vỡ hết, hiển nhiên đồ vật lại không xê dịch gì nhiều đó mới là điều đáng nói.
“Ông chủ … sao tôi thấy ở đây vừa nóng vừa lạnh …”
Bạch Vân có một cái cảm giác kì kì liền nói với Thu Phong. Ả ta hôm qua quyết đấu với Hứa Tử Lệ, hôm nay một thân băng bó mà lại lên đây gặp hắn. Do công việc ở bang hội quá nhiều, hắn cũng không có thời gian đến thăm Bạch Vân làm mấy. Bởi hắn nghĩ những vết thương đó không đáng quan ngại đối với Bạch Vân.
“Chắc cơ thể cô còn mệt, cô có chuyện gì muốn nói với anh cả thì nói sớm đi còn về!”
Dường như Abid có một mối quan tâm đặc biệt với đồng bạn này của hắn. Chỉ vì Bạch Vân bị thương mà hắn ở bên cạnh cô ta từ hôm qua đến giờ.
“Có chuyện gì sao?”
Thu Phong mở miệng hỏi.
Thực ra là hắn không muốn hai người này quá chú ý đến cái căn hộ tang hoang của hắn. Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-vuong/1883153/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.