“Tôi cho người điều tra rồi. Vợ con của hai gã tài xế bỗng dưng mất tích, sau đó họ lại tạo phản. Chắc chắn chỉ có uy hiếp đến gia đình rồi …”
Thanh âm buồn bã của Lục Nương vang lên. Hai người tài xế này ít nhiều cũng đã làm việc với lục nước rất lâu. Nhưng giờ chỉ vì gia đình họ lại phải bỏ mạng, Lục Nương cũng không trách gì họ. Chẳng qua họ bị ép mà thôi.
“Haizzz …”
Thu Phong vắt tay lên trán nằm dài trên ghế salon mà thở dài. Hắn cũng lực bất tòng tâm. Trên thế giới này có quá nhiều chuyện nguy hiểm hơn hắn tưởng. Bây giờ hắn chỉ canh cánh trong lòng về câu nói của Giang Nam.
“Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Từ nãy đến giờ tôi cảm thấy anh đang giấu điều gì đó?”
Tuy buồn thật, nhưng Lục Nương vẫn quan tâm Thu Phong hơn. Dù gì hắn cũng là thủ lĩnh của Hắc Long Bang. Chưa được bao nhiêu ngày mà đầu lĩnh đã bị bắt cóc thì chuyện không ổn chút nào, chẳng lẽ Duy Bạch Hổ biết chuyện? Hẳn là Huệ Nhan đã thông báo cho hắn. Huệ Nhan dám làm vậy sao?
Nhận lại cái lắc đầu của Thu Phong càng làm Lục Nương khó hiểu. Sau đó hắn lại nói:
“Hắn ta … cô tốt nhất không nên biết! Dù sao hắn cũng chỉ xuất hiện lần này thôi, có lẽ sẽ rất khó mà gặp hắn …”
“Kẻ thù của anh sao?” Lục Nương nhíu mày hỏi.
“Có thể đúng, cũng có thể sai … Hắn chưa làm gì tôi cả, nếu có thì giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-vuong/1883129/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.