Con người vốn là loài động vật có khả năng học tập cực kì giỏi, từ những việc bắt chước kẻ khác cho đến việc phát triển sau này.
Tương tự trên thế giới này luôn tồn tại hai loại người, một loại chuyên đi học tập những thứ của kẻ khác và làm lại y hệt không có một sự thay đổi nào. Loại thứ hai cũng là học tập của người khác nhưng cải biến lại và phát triển nó hơn. Con người ta ai cũng có hai mặt đấy vấn đề ở chỗ phát huy tới đâu mà thôi.
Thiết nghĩ một con người có khả năng sao chép như máy móc thì mọi chuyện sẽ ra sao? Thử lấy ví dụ bạn chơi bóng rổ một kĩ năng Slam Dunk (Úp rổ) hoàn hảo bắt buộc phải tập trong một khoảng thời gian nhất định, vừa lực chân lực tay điều khiển bóng... Vậy mà bỗng dưng có một kẻ chưa bao giờ chơi bóng rổ thậm chí còn chẳng biết bộ môn này chứng kiến bạn thực hiện một cú Slam Dunk sau đó hắn thực hiện lại chiêu bạn vừa làm thậm chí còn hoàn hảo hơn thì bản thân sẽ nghĩ như thế nào?
Đó chỉ là ví dụ điển hình ở mức nhẹ của việc sao chép kĩ năng nặng hơn là việc một võ sĩ mất mấy chục năm để luyện võ và đạt được thành tựu cho bản thân bởi những GdCHAkb kỹ năng, phản xạ, chiến lược, ánh mắt... Lại gặp một kẻ chẳng bao giờ học võ đánh bại bởi chính kỹ năng của võ sĩ đó thì thử hỏi cảm giác của võ sĩ đó ra sao? Mất hàng năm trời cố gắng, luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-vuong/1883071/chuong-159.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.