“ Anh có nghĩ là thằng đó không anh Khải? “
Trên bàn nhậu Nhật Huy mang vẻ mặt nghiêm trọng hỏi tên đội nón Chí Khải.
Không chỉ riêng Nhật Huy mà bất cứ ai trong bàn nhậu của bọn hắn cũng vậy, người mà bọn hắn muốn tìm lại ngồi ngay bên cạnh... Có khi những gì bọn hắn nói nãy giờ tên đó đều đã nghe thấu hết.
......
Gần mười một giờ đêm cuối cùng bàn nhậu của Thu Phong đã tới lúc tàn tiệc, quan hệ của các công nhân trong xưởng kho chung với anh lại thân thiết thêm một chút. Về phần nhóm nhậu của tên đội nón bên cạnh bàn của anh đã về từ lúc nào.
Sau khi chia nhau ra toán chầu nhậu xong nhóm người công nhân cũng chia nhau ra ai về nhà nấy.
“ Cộp cộp... “ – Tiếng bước chân không vững của Thu Phong vang lên.
Đi bên cạnh anh lúc này là ông chú Phương mặt mày cũng đã hơi xin xỉn rồi.
Đến trước dãy phòng trọ của bà Dung, ông chú Phương vỗ vai Thu Phong một cái cười ha ha nói:
“ Vô lấy giùm chú cái xe đi, giờ cũng trể rồi... không về sớm bà vợ ở nhà bả cạo đầu chết... ha ha “
“ Cạch cạch... xịch “ – tiếng động Thu Phong dắt chiếc xe đạp cà tàn.
“ Chú về cẩn thận... “ – Thu Phong đưa tay lên chào tạm biệt ông chú Phương.
Sau khi tiễn ông chú Phương về Thu Phong vẫn đứng ở trước dãy phòng trọ của bà Dung.
“ Ra đây hết đi! “
Nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-vuong/1883037/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.