Sáng ngày hôm sau Thu Phong lật đật đi mua bộ đồ vest mới. Mua xong thì Thu Phong thầm chửi, quá mắc đi, mua một bộ y chang cùng thương hiệu với bộ hôm qua tốn cả năm sáu triệu của Thu Phong. Đang nghèo còn mắc cái eo, Thu Phong chỉ hận không đập chết lũ hôm qua luôn cho rồi.
Đến trưa Thu Phong lại công an phường để xem tình hình của những tên hôm qua. Kết quả là năm người bị nát nội tạng, còn những người còn lại thì gẫy xương cho đến bị thương không đứng lên được. Tất cả đều bị tống vô trại giam, còn tên Minh Con thì bị giữ lại để thẩm vấn.
Khi Thu Phong bước vào phòng thẩm vấn thì thấy cảnh tượng Minh Con gào thét sống chết đòi ra ngoài. Minh Con mắng vào mặt ông Văn Mạnh “Lão già khốn khiếp này thả tao ra ngay. Ông không thấy tôi bị người ta đánh hay sao mà còn bắt tôi, đáng ra thằng bị bắt phải là tên hôm qua mới đúng. Công an nhân dân lại đi bắt người vô tội à?” Văn Mạnh đứng dậy định dạy cho hắn một bài học thì Thu Phong lên tiếng “Vô tội à? Thích vô tội không?” Minh Con thấy Thu Phong liền a lên một tiếng rồi run sợ im bặt. Ông mặt thấy Thu Phong bước vào cũng giật mình nói “Cậu tới đây làm gì?” Thu Phong nói “Việc này liên quan tới tôi nên tôi phải có mặt ở đây. Ông để hắn ở đây tôi có chuyện muốn nói với hắn “. Ông Mạnh mặc dù thắc mắc nhưng vẫn đi ra ngoài.
Thu Phong kéo ghế ra ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-quy-vuong/135245/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.