“Bị cô ta nói xấu như vậy mà anh không bực à?”
Liễu Y Y khó hiểu nhìn Tôn Hàn.
Tôn Hàn bật cười lắc đầu, đáp: “Không bực nổi”.
Sau đó, Tôn Hàn đứng dậy, mặc chiếc áo khoác trên ghế vào rồi nói: “Đi thôi, chúng ta đến đó xem sao”.
Cái gì?
Liễu Y Y chớp mắt rồi hiếu kỳ hỏi: “Đến đó? Nơi diễn ra buổi họp báo của bất động sản Phong Quyên ư?”
Tôn Hàn gật đầu đáp: “Ừ”.
“Chuyện anh ngồi tù là thật, đã thế vợ anh còn hất cho anh thêm một chậu nước bẩn, anh không giải thích nổi đâu! Đến đó làm gì chứ?”
Sẽ khó xử lắm đó!
Trong mắt của xã hội ngoài kia, họ không bao giờ có cái nhìn tốt với những người từng ngồi tù.
Tôn Hàn từng ngồi tù nên sẽ yếu thế về mặt dư luận.
Dù Lâm Mỹ Quyên bịa chuyện, nhưng người ngoài vẫn sẽ chọn tin cô ta, thay vì tin một người tù tội như Tôn Hàn.
Tôn Hàn đến đó, ngoài việc thêm mất mặt ra thì chẳng có lợi ích gì cả.
Tôn Hàn vuốt nếp gấp trên bộ đồ vest rồi điềm nhiên nói: “Em ở cạnh anh cũng khá lâu rồi, đã bao giờ thấy anh chịu thiệt chưa? Cứ đi theo anh là được”.
“Tôn Hàn…”
“Em không đi, anh đi một mình!”
“Haizz… Thôi được rồi, anh không sợ mất mặt thì tôi sợ gì chứ!”
Khuyên nhủ không thành, Liễu Y Y đành mặc kệ rồi quyết định đi cùng Tôn Hàn một chuyến.
Liễu Y Y không phát hiện ra rằng sự bài xích mà cô dành cho Tôn Hàn đã giảm bớt từ lúc nào không hay.
Mặt khác.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-ngoa-ho-tang-long/944803/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.