Hùng hùng hổ hổ đến đây, cuối cùng bát cơm lại bị đạp đổ, người cũng phải cút khỏi Giang Châu.
Đây chính là kết quả của chuyến đi này của đám người Mã Quân.
Nhưng sự đã rồi, bọn họ đối mặt với một người mà ngay cả Lý Tứ Hổ cũng chẳng dám đắc tội, một chút mong muốn phản kháng trong lòng cũng không có.
Đám người Mã Quân rời đi, chỉ để lại Tạ Viễn còn đang ngơ ngác.
“Anh, anh Tôn, tôi, tôi có mắt không thấy Thái Sơn, tôi…”
Vẻ đắc ý tiêu tan, Tạ Viễn nói năng còn lắp ba lắp bắp.
Tôn Hàn cười khẩy đứng dậy, vừa dợm bước rời khỏi quán trà vừa nói, “Tôi là người khoan dung độ lượng, sẽ không tính toán chuyện anh mạo phạm tôi ban nãy”.
“Quay về chủ đề trước, sẽ không có năm triệu, anh có thể lựa chọn để mẹ anh chết, còn anh cứ cầm một triệu của tôi mà hưởng thụ. Hoặc anh có thể lựa chọn mẹ anh sống, nhưng phải đến đồn cảnh sát và tự thú chuyện anh đã lừa tiền tôi”.
“Tuy chưa rõ tình trạng hiện giờ của mẹ anh, nhưng tôi có thể đoán ra đại khái, nếu bà ấy không được chữa trị trong vòng vài hôm nữa thì chắc chắn sẽ không qua khỏi. Nghĩ kĩ rồi hẵng tìm tôi”.
Tạ Viễn chỉ có hai lựa chọn, hoặc ngồi tù, hoặc mẹ sẽ ra đi!
…
Đúng ba giờ chiều, Tôn Hàn lái xe đến trước công ty để đón Liễu Y Y.
Có vẻ “tan làm sớm” đã trở thành cái mác của Liễu Y Y, nên nhân viên trong công ty cũng chẳng còn thấy lạ nữa, ai bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-ngoa-ho-tang-long/944787/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.