1. Lăng Tiêu
Dưới sự chăm sóc của nhiều vị bảo mẫu, Nhai Tí nhanh chóng hồi phục.
Mùi hương tổ yến quanh quẩn trong miệng, Nhai Tí không chút khách khí uống ừng ực ừng ực không còn một bình trong lúc vừa sôi để nguội, liếm liếm miệng, hài lòng thong thả bước ra ban công phơi nắng.
Trong chiếc hộp xa hoa còn một bình may mắn sống sót, Lăng Tiêu chua chua nhìn rồi nhìn.
Nhớ lại hơn hai mươi năm trước, cái thứ tổ yến này chỉ nghe tên chứ chưa chắc được nếm, vải nhung đỏ trải trong hộp gỗ, một tấm giấy chứng nhận làm từ bìa cứng màu vàng, mặc dù hộp lớn nhưng cũng chỉ có sáu bình, mà giá niêm yết thì… Lăng Tiêu cũng lười đếm.
Có một vài thứ được hắn phân vào nhóm “cả đời không thể chạm”
Tổ yến chính là một trong số đó.
Mà cái thứ không thể chạm ấy lại sáng lấp lánh trước mặt mình.
Nói hắn không thèm chính là nói dối.
Từ khi tổ yến xuất hiện, Lăng Tiêu đã chảy nước bọt đến rơi đầy đất.
Âu Dương Huy cảm thấy buồn cười, y cầm lấy bình tổ yến may mắn còn sót lại đưa cho Lăng Tiêu: “Hàng chính hãng, nếm thử đi.”
Tổ yến bổ dưỡng, chính là thánh phẩm trong các loại thuốc bổ!
Hắn xoay mở nắp, đưa cho Âu Dương Huy.
Ánh mắt hai người vô tình đụng nhau.
Âu Dương Huy cười nói: “Nếu tôi muốn ăn có thể mua bất cứ lúc nào cũng được.”
Lăng Tiêu do dự một lúc, quyết định thử nhấp miệng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-di-van-luc-chi-ma-lau-quy-anh/3092579/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.