*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
1. Lăng Tiêu
Một con sâu siêu bự được đặt lên bàn.
Chim nhỏ màu đỏ lùi lùi ra sau: “Cậu đây là có ý gì?”
“Cơm trưa.” Lăng Tiêu mở hộp cơm nóng hổi ra bắt đầu ăn.
Lúc Lăng Tiêu đi ra ngoài Minh Hồng tranh thủ biến về dạng chim nhỏ, nếu là loài chim tất nhiên sẽ xem côn trùng như bữa cơm, thế là Lăng Tiêu chui vào lùm cây, tìm một con sâu mập mạp để hiếu kính tiền bối.
*Tui không dùng từ đàn anh ở đây là vì Minh Hồng là một ông chú, lớn tuổi hơn Lăng Tiêu nên không hợp dùng từ đàn anh, còn người đi trước thì không hợp với không khí truyện nên tui quyết định dùng từ tiền bối.
Không ngờ tiền bối không những không cảm kích mà còn quay đầu xì một tiếng khinh bỉ.
Con sâu mập mạp chậm rãi ung dung bò về phía chim nhỏ, chim nhỏ kêu gào đầy ghét bỏ: “Này! Mang nó đi chỗ khác!”
Đối với một con côn trùng mà nói loài chim là thiên địch của chúng, bẩm sinh bọn chúng là chủng tộc nhỏ yếu bị chèn ép, nào có sức mạnh phản kháng, nhưng côn trùng dù nhỏ yếu đến đâu cũng có tôn nghiêm của mình! Thế là nó dũng cảm bò qua, cắn một cái lên chân chim nhỏ…
Ông chú Minh Hồng núp trong góc hẻo lánh, chân bị cắn sưng phồng lên.
Lăng Tiêu bận bịu trừ độc bôi thuốc cho Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-di-van-luc-chi-ma-lau-quy-anh/3092562/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.