Những tên lính to đầu kia sau khi xông vào, ai nấy đều hung thần ác sát, cầm khẩu Trung Chính Thức trong tay, như thể có thể nổ súng bất cứ lúc nào. Tuy nhiên, ba người Trương Chí Bân trên mặt không hề có chút sợ hãi, với bản lĩnh hiện tại của ba người bọn họ, chớ nói chi đến loại súng trường kiểu cũ này, ngay cả vũ khí tối tân nhất cũng không để ý. Tuy nhiên, người phía dưới ngược lại có vẻ hơi hoảng loạn, trên mặt rất nhiều người đều lộ vẻ kinh hoảng, cao cao giơ hai tay, ra hiệu mình là người vô hại. Nhưng ở đây cũng có một chút ngoại lệ, trong một góc có một gã mặc áo khoác da ngồi đó, gã này thản nhiên tự tại ăn mì, căn bản là chẳng thèm để những tên lính to đầu kia vào mắt. Ngoài ra, ở trung ương đại sảnh này, có một nam nhân và một người mập, cũng ngồi ở đó ăn cơm, trên mặt cũng không có chút sợ hãi nào. Khí tức trên thân ba người này đều không kém, rất rõ ràng đều là cao thủ, nhưng có chút khác biệt so với tu chân, chắc hẳn là hệ thống lực lượng của thế giới này. Những tên lính to đầu kia né sang một bên, một gã mặc quân phục bước vào, khuy áo của gã này cài rất chặt, trông có vẻ là một người nghiêm cẩn. Ông chủ quán trọ vội vàng tiến lên đón, cúi người gật đầu nói:
Thì ra là Ái Phó Quan, không biết hôm nay hát là cái nào một màn? Tiểu nhân có chỗ nào làm không đúng.
Gã này cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086641/chuong-1095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.