Trương Chí Bân nghe xong lời Thái Y Y, trên mặt đều là tiếu dung ngoạn vị, chơi trò này với ta, e rằng có chút lỗi thời rồi. Nhưng hắn cũng không vạch trần, bên cạnh nữ nhân này, người mặc quần áo trắng kia, hẳn là Bạch Oánh, chính là người đã mang những hồn phách kia đi. Bạch Oánh nhìn thấy Trương Chí Bân đang nhìn nàng, trên mặt lập tức nổi lên ý cười, nhưng cũng không có ý muốn nói chuyện, chỉ nâng chén ra hiệu một chút. Thất ca cười ha hả bảo hắn an vị, sau đó đích thân rót một chén rượu cho hắn, điều này cũng coi như là hậu đãi rồi. Trương Chí Bân cười ha hả nói:
Chúng ta lần này có thể tìm tới Thất ca, xem ra cũng là trong lòng có quỷ, không bằng trước tiên nói rõ mọi chuyện, nếu không chén rượu này ta cũng uống không trôi.
Thất ca cười nhạt nói:
Tiểu tử ngươi vẫn cái tính khí này à? Trong mắt không dung được nửa hạt cát, nay đã ở Bích Lạc Hoàng Tuyền, còn quản chuyện bên ngoài làm gì. Chuyện này cũng không phải trong trò chơi, rất nhiều chuyện cũng không giống như ngươi nghĩ đơn giản vậy đâu, không bằng dứt khoát lùi một bước, chẳng phải sẽ tốt cho tất cả mọi người sao? Trương Chí Bân vuốt vuốt chén rượu trong tay, không nói một lời, mà là một hơi uống cạn rượu trong chén, sau đó úp chén rượu xuống khay trà. Ý của hắn rất minh xác, uống chén rượu này là nể mặt Thất ca, đã nể mặt xong rồi thì không cần thiết tiếp tục nữa, còn lại là xem Thất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086575/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.