Trương Chí Bân không hề để ý đến cuộc tranh cãi giữa hai người, ánh mắt sáng ngời nhìn con sông này, quả thật là hiển lộ sự khác biệt, nhất định có điều gì đó mà hắn chưa từng nghĩ tới. Hắn bỗng nhiên tâm niệm vừa động, nghĩ đến Lưu Sa Hà trong Tây Du Ký, tiện tay rút xuống một sợi tóc, cứ thế ném tới trên mặt sông. Sợi tóc được quán chú nội lực, nằm thẳng tắp ở phía trên. Liền thấy nước sông xoáy một vòng, rồi mấy sợi tóc này liền chìm xuống dưới. Điều này quả thật ứng với câu
lông tóc không nổi lên được
, quả nhiên là có cái diệu kỳ đồng điệu. Mọi người đều đưa ánh mắt đặt ở trên mặt sông, tự nhiên hiểu rõ thí nghiệm vừa rồi của hắn có ý tứ gì. Đây quả thật là một chỗ thần kỳ. Trên tay Lang Nhược Nguyệt xuất hiện thêm mấy con hạc giấy, nàng nhẹ nhàng thổi một hơi, chúng lập tức vỗ cánh bay về phía thượng du và hạ du con sông. Khoảng mười mấy phút sau, mấy con hạc giấy này mới bay trở về, trên không trung không ngừng vẽ vòng tròn, tựa hồ là đang biểu đạt điều gì đó. Lang Nhược Nguyệt sắc mặt thanh lãnh nói:
Con sông này tuyệt đối không chỉ tám trăm dặm, hạc giấy bay lên xuống rất xa, nhưng đều không nhìn thấy điểm cuối. Ta bây giờ thử xem có thể bay qua được không.
Nàng dùng tay chỉ về phía bờ bên kia, những con hạc giấy kia lập tức bay về phía bờ bên kia, khi bay đến giữa sông, đột nhiên từ bên trong vươn ra mấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086531/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.