Trương Chí Bân chỉ trong vài câu đã coi như giải quyết xong tên Vu Lôi này, rất nhiều lúc, sự công kích nặng nề của lợi ích có thể trực tiếp phá hủy phòng tuyến tâm lý của một người. Ngay khi hắn đang hùng hồn luận đàm ở đây, vị bằng hữu tốt kia của Vu Lôi là Lý Minh, từ bên ngoài vội vã chạy về, tên này sau khi vào cửa liền quét mắt nhìn bốn phía. Thấy Trương Chí Bân, hai mắt hắn lập tức sáng lên, vội vàng tiến lên nói:
Vị này chắc hẳn chính là Trương tiên sinh. Thất ca vừa cho ta biết, buổi tối hôm nay muốn mời Trương tiên sinh dùng cơm, coi như rửa trần tiếp phong cho Trương tiên sinh. Ngoài ra Thất ca còn bảo ta thông tri tiên sinh, vị bằng hữu kia của ngươi không có gì đại sự, bất quá là đắc tội một số người, bây giờ bị giam ở Hắc Sơn mà thôi. Sự tình cụ thể Thất ca sẽ cùng ngươi nói.
Trương Chí Bân nghe xong lời này, hơi sững sờ, không ngờ Thất ca này lại thần thông quảng đại thật, cư nhiên cứ như vậy mà biết mình, bây giờ còn phái người đến mời. Bất quá, vươn tay không đánh người mặt cười, nếu đã Thất ca phái người đến mời, vậy mình đương nhiên phải cho cái thể diện này, rất nhiều lúc không phải ngươi muốn kiêu ngạo liền có thể kiêu ngạo. Hắn lập tức cười ha hả nói:
Thật không ngờ, Thất ca cư nhiên lại biết ta, vậy ta nhất định phải thật tốt bái phỏng một chút mới được.
Vu Lôi cứ như vậy nhìn hắn, trong lòng cảm khái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086443/chuong-897.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.