Mọi người sau khi tiêu diệt Hỏa Diễm Nữ Bá Tước, vẫn tiếp tục đi về phía trước, nhưng tâm tình đều có chút nặng nề, không biết lữ trình phía trước rốt cuộc sẽ như thế nào. Tuy nhiên, tiếp đó cũng tính là có kinh không hiểm, rất nhanh đã đến được cuối thông đạo này, sau khi đẩy ra một cánh cửa đá, xuất hiện trước mặt bọn họ là một tiểu trấn bị bỏ hoang. Tiểu trấn này rõ ràng đã hoang phế rất lâu, rất nhiều nhà cửa đều mọc đầy rêu, hơn nữa khắp nơi đều là tàn viên đoạn bích, nhưng rất nhiều nơi cư nhiên vẫn đang cháy ngọn lửa. Mọi người bị tình cảnh trước mắt làm cho kinh ngạc, cảm thấy nơi này phi thường vi hòa, dường như không nên là bộ dạng này, mà nên là một hình tượng khác mới đúng. Lục Băng hướng về phía một nữ nhân vẫy vẫy tay, nữ nhân kia bước nhanh đi tới, hai nữ nhân thì thầm vài câu, người sau ở chỗ đó không ngừng gật đầu. Nữ nhân kia nghe xong phân phó của nàng, hai tay nhanh chóng kết một cái pháp ấn, sau đó ấn một tay lên trên ánh mắt của mình, liền dùng một con mắt khắp nơi quan sát. Sau một lát, nàng lắc đầu nói:
Nơi này cũng không phải là huyễn cảnh, mà là một tiểu trấn tồn tại chân thật, niên hạn nên là phi thường lâu đời, nhưng ta cũng không biết tại sao ngọn lửa kia vẫn đang cháy.
Lục Băng nhẹ nhàng gật đầu, sau đó nói:
Lý Như Khiết là huyễn thuật sư xuất sắc nhất của chúng ta, lời nàng nói hẳn là tám chín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086234/chuong-688.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.