Phải nói rằng những biến hóa này đều là biến đổi bất ngờ, không ai nghĩ tới, thế mà lại xuất hiện tình huống này, mọi người lần nữa nhìn thẳng vào Lạc Nguyệt Đế Quốc, có vẻ như bọn họ sớm đã có bố cục. Tuyên Văn Hoa hiện tại cũng là có nỗi khổ, tình hình đã hoàn toàn thoát ly khỏi sự chưởng khống của hắn, tất cả mọi chuyện đều biến hóa khôn lường, cũng không thể xác định hướng đi tương lai. Chung Oánh cuối cùng vẫn là đầu nhập vào vòng tay của Đại hoàng tử, đây cũng là biện pháp trong bất đắc dĩ, đồng thời cũng đại biểu cho sự đối địch của hai bên, đạt đến cực điểm. Thế nhưng sự việc xen giữa này rất nhanh đã trôi qua, mọi người lần nữa đưa ánh mắt chăm chú vào hoàng cung, dù sao sáo ngọc ở đó, những thứ mọi người cần cũng ở đó. Nguyệt Hằng mỗi ngày nhìn cây sáo ngọc này, nhưng căn bản cũng không biết nguyên cớ, nhìn thế nào cũng không giống như là một thanh chìa khóa, trong lòng cũng là phiền não không thôi. Trong sự buồn bực, hắn triệu Tuyên Văn Hoa vào cung, một mặt không hài lòng nói:
Hiện tại cây sáo này đã ở tay của ta lâu như vậy rồi, nhưng ngay cả một chút manh mối cũng chưa nhìn ra.
Tuyên Văn Hoa hiện tại cũng chỉ có thể một con đường đi tới chỗ tối tăm, chỉ có đế quốc đủ cường đại, chính mình mới có thể có cơ hội sống sót, nếu không thì đợi đến Đệ Nhất Hạo giết tới, vậy coi như vạn sự đều nghỉ. Hắn do dự một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086178/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.