Cảnh tượng hiện tại là phi thường lúng túng, không khí cũng vô cùng vi diệu, Hùng Lập Cường như ngồi trên đống lửa, trên trán mồ hôi lạnh chảy ròng. Lý Thiên Vân tuy rằng trong lòng âm thầm vui vẻ, nhưng lão già này luôn luôn là người khéo léo trong giao tiếp, tự nhiên hiểu đạo lý làm người nên chừa đường lui, để sau này dễ gặp mặt. Thế là liền cười ha hả nói:
Ta nghĩ Hùng thiếu gia có lẽ có chút hiểu lầm, chuyện này hẳn là có một chút sai lệch, không biết thiếu gia có phải đã thiên tín thiên thính rồi không? Hùng Lập Cường vừa nghe, trong lòng lập tức đại hỉ, cảm quan về lão già này liền tăng lên không ít. Lão già này đã cho mình một bậc thang để xuống, nếu như không biết mượn dốc xuống lừa, vậy thì cứ đâm đầu vào tường chết đi cho rồi. Hắn lập tức cười nói:
Gia chủ nói quả thật không sai, lần này ta cũng bị người khác lừa gạt, sau này không cần gọi ta là Hùng thiếu gia, gọi ta Lập Cường là được rồi. Ta cũng không biết, Lý tiểu thư nguyên lai đã cùng Trương huynh có chút sắp xếp, thật sự là gây ra một sự nhầm lẫn lớn. Hùng gia chúng ta cũng là đại gia tộc, làm sao có thể làm ra chuyện cưỡng ép người khác. Huống chi gia chủ Hùng Kiến Vinh nhà chúng ta, từng nhiều lần giáo dục chúng ta, trên giang hồ hành tẩu phải nói đạo nghĩa, câu 'Thà phá mười ngôi miếu, chứ không phá một mối nhân duyên' loại chuyện này ta vẫn biết. Lần này chính là bị Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086158/chuong-612.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.