Lời nói của Trương Chí Bân khiến đối phương kinh ngạc, nhưng nghĩ kỹ lại thì đây cũng là đạo lý. Muốn tìm người giúp đỡ, thì phải đưa ra một lý do. Lý Ngọc Quân cũng là một tiểu nữ tử vô cùng thông minh, nàng đưa tay gỡ bỏ chiếc mạng che mặt của mình xuống, lộ ra một khuôn mặt mỹ lệ không gì sánh được. Nàng ôn nhu nói:
Không biết, tiểu nữ tử như vậy thỉnh cầu ngươi giúp đỡ, ngươi có thể giúp ta không? Trương Chí Bân liếc mắt nhìn đối phương, quả thực là một mỹ nhân cổ điển điển hình, hoàn toàn khác biệt so với những người hắn từng gặp trước đây, tuyệt đối khiến người nhìn thấy cũng phải động lòng. Lập tức hắn cười hắc hắc nói:
Nếu cô nương đã nói như vậy, vậy giúp cô nương cũng không phải là không thể được. Nhưng có thể phiền bị liên lụy hỏi một câu, ngươi có phải hay không có tiêu chuẩn nào như 'ai là người đầu tiên nhìn thấy mặt cô nương thì gả cho người đó' không?
Những người đang đứng ở một bên lén nghe, lập tức ngã rạp xuống đất. Đã từng thấy người không biết xấu hổ, nhưng chưa từng thấy người nào không biết xấu hổ đến mức này, tên này cũng quá khoa trương một chút. Quản Cầm giống như là đại tỷ tỷ của Lý Ngọc Quân, đi tới cười ha hả nói:
Công tử quả nhiên là một người thú vị, tiểu thư nhà mình chúng ta xếp hạng thứ ba trên mỹ nhân bảng. Tuy rằng nàng thường xuyên ẩn cư, nhưng số người từng gặp nàng cũng không ít. Nếu là như vậy, chẳng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086154/chuong-608.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.