Không ai ngờ rằng, Trương Chí Bân lại có thể dễ dàng bình định Hỏa Sơn như vậy, thủ pháp của đối phương kỳ thực không cao minh, cũng chẳng qua là “bắn người trước bắn ngựa, bắt vua trước”. Nhưng đây là dựa trên nền tảng thực lực cực mạnh của hắn, đổi lại một người khác, liệu có thể đánh thắng Hỏa Sơn hay không vẫn còn là vấn đề, chớ nói chi đến việc hạ gục hắn. Hỏa Sơn cũng là một minh chứng cho đạo lý “không tìm đường chết thì sẽ không chết”, nếu không phải bình thường hắn đối xử không tốt với hai chị em Thiệu gia, thì cũng sẽ không khiến hai chị em đó phản bội. Trương Chí Bân ngồi trong thư phòng của mình, cười ha hả nhìn Thanh Minh Tử nói: “Ta đây luôn luôn là nói lời giữ lời, địa bàn đã hứa cho ngươi một nửa thì sẽ cho ngươi một nửa, hơn nữa để ngươi tự chọn.” Thanh Minh Tử nhẹ nhàng lắc đầu nói: “Đa tạ Kiêu Trương ca, nhưng ta không muốn tiếp tục lăn lộn giang hồ nữa, suy cho cùng đã làm nhị ngũ tử, sau này còn làm sao phục chúng. Hơn nữa, qua chuyện đại ca của ta, ta cũng thật sự đã nhìn thấu rất nhiều điều, cho dù hôm nay phong quang huy hoàng thì có thể làm sao? Mười người lăn lộn giang hồ phong quang thì chín người suy tàn, cuối cùng chẳng phải vẫn là chết vì tai nạn.” Trương Chí Bân nghe xong, hơi sững sờ, cứ thế nhìn hắn rồi hỏi: “Vậy ngươi tại sao lại muốn phản bội Hỏa Sơn chứ? Đừng nói cho ta biết, chỉ vì hai chị em kia?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086146/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.