Toàn bộ quân đoàn giờ đây sầu vân thảm đạm, Trương Văn Phương cũng ảo não không thôi, không ngờ tới một lúc thất sách, cả quân đoàn có nguy cơ bị hủy diệt. Thôi Ngọc Đạc đương nhiên phải tiếp tục vuốt ve tâm hồn bị thương của nàng, sau mấy phen vân vũ, vị nữ tướng quân này thân mềm nhũn trên giường, trên mặt tất cả đều là nước mắt. Hắn tiện tay sờ lên mặt đối phương một cái, mặt đầy bá khí nói:
Biết vì sao nữ nhân không thể làm tướng quân không, không phải nói năng lực của các ngươi không được, mà là các ngươi chịu đựng áp lực không đủ! Hiện tại cục diện như thế này thì tính là gì, chẳng qua chỉ là chết một lần mà thôi, chỉ cần hết thảy mọi người đều có thể xem cái chết nhẹ tựa lông hồng, giết một đường máu, cũng không phải là không được! Trương Văn Phương nghe xong, hai mắt nàng lập tức sáng lên, trong lòng vừa nghĩ, xác thực cũng là đạo lý này, đường hẹp gặp nhau, dũng giả thắng, chỉ xem ai ác hơn. Nàng sau khi chỉnh đốn tinh thần của mình, lập tức triệu tập tất cả mọi người lại, đầu tiên là tự kiểm điểm một phen, rồi sau đó đề xuất ý nghĩ đột vây. Nàng nghiêm túc nói:
Bây giờ đến lúc này rồi, ta cũng không muốn nói gì lời khoa trương, hiện tại đã là thời khắc sinh tử tồn vong, chỉ có tam quân dùng mệnh mới có đường sống. Tất cả mọi người cảm thấy chúng ta nên làm thế nào, bây giờ không cần phải suy nghĩ về cao thấp quan chức, có ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086114/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.