Những người đến báo danh tự nhiên là phi thường thuận lợi. Lần này, người đến chiêu mộ binh lính quả nhiên là một Giáo úy, tên của người này là Hàn Sư Nghiệp, nhìn qua cũng có vẻ uy nghiêm. Thực tế, hắn vốn là một Tướng quân, nhưng lần trước trong trận đại chiến với Tây Phương Liên Minh, hắn đã để đội ngũ của mình bị tiêu diệt, kết quả bị đồng liêu bài xích, nên mới bị giáng chức thành Giáo úy. Lần chiêu binh này, hắn vốn định chấn chỉnh cờ trống, nhưng không ngờ lại bị phân phối đến một địa phương nhỏ bé như vậy. Ở nơi này thì có thể chiêu mộ được hảo binh nào chứ, cùng lắm cũng chỉ là một số nông phu mà thôi. Vì vậy, hắn căn bản là không mấy để mắt đến những người này, thủ hạ của hắn xem qua rồi thì thôi, dù sao chỉ cần tứ chi kiện toàn là sẽ nhận vào, cứ coi như là cho xong chuyện. Việc chiêu binh tổng cộng sẽ kéo dài bảy ngày. Những người được chọn tự nhiên là không có việc gì làm, sáu ngày này có thể tự do hoạt động, hoặc cáo biệt người thân. Trương Chí Bân cùng bọn họ đã không trở lại thôn trong sáu ngày này, mà ở lại Tề gia đại trạch suốt sáu ngày. Tề lão gia tử đối với bọn họ phi thường coi trọng, tuyệt đối là ăn ngon uống sướng, rượu thịt no nê. Lão gia hỏa này cũng có mình ý nghĩ, mình chỉ có một đứa con trai bảo bối như vậy, nếu không phải là thực sự không cưỡng lại được, nói gì cũng không thể để nó lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086097/chuong-551.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.