Mọi người men theo đường phố không ngừng tiến về phía trước, càng ngày càng nhiều con gián lớn chết trong tay của họ, những con gián kia khi chết phát ra mùi hôi thối, khiến người ta ngửi thấy buồn nôn. Giang Ánh Nguyệt sử dụng một thuật triệu hoán thực vật, triệu hoán ra không ít Thực Thi Đằng, những thứ này không kén chọn, bất kể sống lạnh, toàn bộ những thi thể này đều bị thôn phệ. Nên nói là những con gián này rất hữu dụng, khiến những dây leo này đạt được sự tiến hóa xa hơn, mỗi một dây leo đều trở nên đỏ như máu, phía trên xuất hiện gai nhọn màu đen. Có sự phụ trợ của những thứ này, tốc độ tiến lên của mọi người lại tăng thêm rất nhiều, Trương Hạo Vĩ một mực khen ngợi những tẩu tử này của mình, đây mới là cao thủ thâm tàng bất lộ. Mọi người rất nhanh đến gần một tòa đại hạ, Tề Mộng Kỳ trên máy tính bảng lướt một cái, sau đó nghiêm túc gật đầu, con Gián Vương kia ngay tại đây. Nàng mặt đầy cẩn thận nói:
Dựa theo tín hiệu điện tử hiển thị, sinh vật cường đại này ngay tại phía dưới tòa đại hạ này, hẳn là ở trong tầng hầm ngầm.
Lãnh Tuyết Diễm không một lời mà lấy ra một chiếc chuông nhỏ, chính là Triệt Địa Chung của Ngũ Hành Tông, nhẹ nhàng lắc lư ở đó, trên mặt đất mặc dù không cảm nhận được gì, dưới đất thì lại sóng lớn cuồn cuộn. Một trận tiếng kêu thê lương truyền lên từ dưới đất, toàn bộ tòa đại hạ ầm ầm đổ sụp, gạch đá liền đập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5086043/chuong-497.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.