Chiến sự bên ngoài diễn ra hừng hực khí thế, bên trong nhà giam cũng là chiến sự kịch liệt, Lăng Vân một thân bản lĩnh vô cùng phi phàm, tùy ý ứng phó với hai tên kia. Hắn mặt lộ nụ cười khinh thường nói:
Ta biết các ngươi đều là mật thám của Liên bang, trên thực tế ngay khi các ngươi vừa tới ta liền biết rồi, nhưng mà các ngươi trong mắt ta chính là những tên hề, cho nên cũng không để ở trong lòng mà thôi.
Biệt Ngọc Hàn thuận tay ném thanh đoản kiếm trong tay sang một bên, cực kỳ trân trọng cởi xuống một cái bao phục từ trên lưng, chậm rãi mở bao phục này ra, bên trong là một thanh ngọc câu hàn quang lấp lánh. Lăng Vân hai mắt hơi khựng lại, có chút kinh ngạc nói:
Lẽ nào thanh này chính là Ly Biệt Câu trong truyền thuyết, không ngờ thế mà lại ở trong tay của ngươi. Bây giờ xem ra, ta ban đầu tính toán sai rồi, ngươi mới là lãnh tụ chân chính của chi mật thám này, tất cả mọi chuyện giữa các ngươi, chẳng qua cũng chỉ là diễn kịch cho ta xem mà thôi.
Biệt Ngọc Hàn nhẹ nhàng gật đầu nói:
Ta biết, toàn bộ Đô Thị Sát Lục đều ở dưới sự giám sát của ngươi, cho nên một mực ta đều diễn cho các ngươi xem. Nhưng bây giờ đã đến lúc vạch rõ át chủ bài rồi, ta hôm nay liền muốn vì những người năm đó bị các ngươi ly biệt, đòi lại một công đạo thuộc về bọn họ!
Lăng Vân ha ha cười nói:
Trên đời này nào có nhiều công đạo như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5085921/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.