Trương Chí Bân bật dậy từ trên giường mềm mại, nhìn Sở Đông Mai đang ngủ ngon lành ở đó, trên mặt tất cả đều là ý cười nhu hòa, phải nói đêm qua làm hắn rất bất ngờ. Nữ nhân tuy rằng không có lạc hồng, nhưng có thể khẳng định, vẫn là thân xử nữ, đây là một chuyện rất kỳ quái, cùng lời đồn thực sự có chút không hợp. Sở Đông Mai chậm rãi mở mắt, khóe mắt còn vương hai giọt nước mắt hạnh phúc, cuối cùng đã hoàn toàn giao mình ra, thì ra đây mới là chân chính hạnh phúc. Nàng nhìn thấy sự nghi hoặc trong mắt Trương Chí Bân, cười tủm tỉm nói:
Ta biết ngươi đang suy nghĩ cái gì, Sơn Miêu Chi Vương trên thực tế không được việc, chỉ biết dùng tay mà thôi. Tuy rằng hắn làm hỏng tấm màng đó, nhưng thực tế cũng không có tổn thất gì đáng kể, dù sao rất nhiều khi vận động kịch liệt, cũng sẽ làm tấm màng đó bị rách.
Trong mắt Trương Chí Bân tràn đầy vẻ không thể tin được, không ngờ lại có tin tức chấn động như vậy, Sơn Miêu Chi Vương thế mà là một tên thiên yêm, quả thực quá không thể tưởng tượng nổi. Nhưng sau khi nghĩ lại một chút thì cũng liền nhẹ nhõm, trách không được nữ nhân của Sơn Miêu Chi Vương lại đại phương đi tìm tình nhân cho lão công mình, chẳng qua cũng chỉ là một phế vật mà thôi, có nhiều tình nhân hơn thì lại có thể làm gì. Sở Đông Mai nhìn thấy biến hóa trong mắt hắn, lập tức liền đoán được hắn đang nghĩ gì, nàng mỉm cười gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5085888/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.