Chiến đội coi như đã thành lập rồi, nhưng nhiệm vụ đầu tiên lại khiến mọi người rất buồn bực, thế mà lại muốn thành lập tiểu đội trừ ma để gây dựng danh tiếng, thật đúng là có chút nhàm chán. Lâm Vũ xòe hai tay nói:
Ba người chúng ta dù sao cũng coi như đã đến một thời gian rồi, ở tỉnh thành cũng có chút nhân mạch, cảm thấy vẫn là đến đó dễ gây dựng danh tiếng hơn.
Trương Chí Bân gật đầu nói:
Tôi thấy Lâm đại ca nói không sai, chỉ một trấn nhỏ hẻo lánh như vậy, danh tiếng gây dựng được cũng có hạn. Nhưng những nơi lớn dĩ nhiên là cá rồng lẫn lộn, chúng ta đi đến đó có gặp vấn đề không, một khi nếu gặp vấn đề, nên giải quyết thế nào đây? Lãnh Tuyết Diễm sắc mặt băng lãnh nói:
Đâu ra mà phải nghĩ trước nghĩ sau nhiều như vậy, dĩ nhiên quyền đầu mới là đạo lý quyết định, đối với nhiệm vụ này chúng ta không có lựa chọn, ai mà dám tìm phiền phức với chúng ta, thì đánh cho đến cả mẹ hắn cũng không nhận ra.
Sau khi mọi người thương định tốt hết thảy tất cả mọi chuyện, tiếp theo dĩ nhiên chính là làm công việc chuẩn bị, đem hết thảy tất cả mọi thứ trong trấn nhỏ, toàn bộ đều để lại cho Tạ Sơn Kê. Dù sao tên gia hỏa này trong đoạn thời gian này, cũng coi như là rất nỗ lực ngựa trước yên sau, còn về những nha hoàn kia cũng đều để lại cho hắn, rốt cuộc vận mệnh sẽ ra sao, thì cũng không liên quan gì đến bọn họ nữa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5085862/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.