Trên một con đường ván cheo leo ở Thục Trung, hai vợ chồng Trương Chí Bân đang tiến về phía trước. Sau khi nhận được thông báo của Lâm Văn Long, vừa rạng sáng ngày thứ hai bọn họ đã xuất phát. Trương Chí Bân cứ thế đi bộ, đồng thời còn dắt theo một con lừa. Đổng Liên Hạm thì ăn mặc như một phụ nhân, mặc chiếc áo bông chần màu đỏ thẫm, nghiêng người ngồi trên lưng lừa. Hắn cười ha hả nói:
Lần tiếp theo ta nhất định phải mua một cái máy ảnh kỹ thuật số, chụp lại dáng vẻ lúc này của nàng. Tin rằng nếu người khác nhìn thấy, nhất định sẽ kinh hãi đến rớt cằm!
Đổng Liên Hạm cười tủm tỉm nói:
Ngươi cái tên này cái miệng càng ngày càng nghèo nàn rồi, cũng không phải bộ dáng thanh lãnh khi ta lần đầu tiên gặp ngươi đâu. Lúc đó thật đáng sợ a!
Trương Chí Bân mặt mày hớn hở nói:
Nàng bây giờ là tiểu tức phụ của ta, nếu ta còn đối với nàng như vậy chẳng phải là bạo lực gia đình sao? Lão bà là dùng để yêu thương, chứ không phải dùng để ngược đãi.
Hai người cứ thế vừa nói chuyện vừa đi về phía trước, nhưng rất nhanh liền dừng lại. Chỉ thấy một tên gia hỏa tay cầm quạt xếp lắc lư, ngăn cản đường đi của bọn họ. Hiện tại có thể xác định rõ ràng là, tên gia hỏa này khẳng định không phải là người chơi, nhưng nhìn qua một thân bản lĩnh của hắn hẳn là không tệ. Trương Chí Bân cười ha hả nói:
Vị huynh đài này nếu như muốn ngâm thơ đối đáp, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5085740/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.