Những quỷ hồn kia nhanh chóng tản ra hai bên, cứ như vậy nhường ra một thông đạo, còn ở tận cùng bên trong là một gã què chân, ngậm một cây thuốc lá rất ngầu lòi ngồi ở kia. Tả Vũ Hàng cũng bị sự dữ dội của Trương Chí Bân dọa giật mình, không ngờ anh bạn này lại lợi hại như vậy, hạ thủ cũng không tránh khỏi quá ác một chút, nhưng đủ bạo lực, quả thật rất phù hợp với phong cách làm việc của hắn. Gã ngậm thuốc lá bĩu môi, cực kỳ kiêu ngạo nói: “Mấy tên các ngươi tới địa bàn của ta gây chuyện với tiểu đệ của ta, tựa như là không tốt lắm đâu chứ!” Trương Chí Bân tùy tiện nói: “Ngươi ở đây giả vờ làm gì với ta, đều đã chết rồi còn bày đặt làm cao cái gì, tin hay không ta chọc giận rồi sẽ khiến ngươi ngay cả quỷ cũng không làm được. Đến lúc đó ra ngoài lăn lộn cũng có quy tắc trên giang hồ, không báo danh một chút, lại nói đây là địa bàn của ngươi, còn thật sự tự cho mình là một nhân vật rồi.” Gã kia bị hắn nói cho sững sờ một chút, sau đó hai tay liền ôm quyền nói: “Xem ra trên thế đạo này, huynh đệ tinh mắt ta đây là Hoàng Phong Bân, ở khu vực này cũng có chút danh tiếng.” Lâm Ảnh vô cùng kinh ngạc nói: “Ngươi chính là đại côn đồ Hoàng què danh chấn một thời năm đó, ngươi cái tên này không phải đã bị chính phủ trấn áp rồi sao, thế mà không biết hối cải còn dám ra ngoài gây sự. Ngươi vừa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5085704/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.