Lời của Trương Chí Bân giống như tiếng sấm nổ vang, khiến những người này trong lòng lập tức run lên. Giáo đình quả thực có một tổ chức cực đoan như vậy, chuyên bài trừ dị kỷ. Diệp Phiêu Linh do dự một chút nói:
Đại Chủ Giáo hiện tại đang thúc đẩy quan hệ với phương Đông, hẳn là sẽ không làm như vậy chứ!
Phi Vi Hàn lại là có chút lo lắng nói:
Chuyện này dù sao cũng dính đến một vấn đề tín ngưỡng. Chưa mưa đã lo vá víu luôn là chuyện tốt, mọi người sau này vẫn phải chú ý thêm một chút.
Trong lúc nói chuyện, hắn không cố ý nhìn một chút Kiều Mạch Khắc Nạp Mễ. Dù sao ở đây chỉ có một mình hắn là người phương Tây, tự nhiên cũng coi như là người ngoài. Kiều Mạch Khắc Nạp Mễ lại là vẻ mặt cao ngạo nói:
Ta tin tưởng thần của các ngươi phương Đông, nhất định là thuộc hạ của thần phương Tây chúng ta. Chỉ cần thừa nhận địa vị thuộc thần của mình, Giáo đình nhất định sẽ tiếp nhận!
Sắc mặt tất cả các Võ sĩ phương Đông đều hơi biến đổi. Nếu như thừa nhận như vậy, địa vị của bọn họ sẽ không có bất kỳ thay đổi nào, thậm chí có thể còn tệ hơn. Phi Vi Hàn lại là một kẻ cáo già, trong lòng lập tức cười ha hả nói:
Tử Linh Pháp Sư đại nhân nói có đạo lý, nhưng chuyện này không phải do chúng ta quyết định. Tin rằng Hồng Y Chủ Giáo và Đạo Trưởng đại nhân, nhất định sẽ đạt thành cộng thức trên chuyện này.
Diệp Phiêu Linh không hổ là lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5085654/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.