Ba người Trương Chí Bân vừa mới tiến vào khu lều tạm, liền bị một đám những kẻ rõ ràng là du côn lưu manh chặn lại, trên mặt những kẻ này tất cả đều là nụ cười mang ý đồ xấu. Bạch Phong lập tức lớn tiếng nói:
Lại Xuân Sinh, các ngươi chặn đường chúng ta muốn làm gì?
Lại Xuân Sinh ngoài cười nhưng trong không cười nói:
Cũng không muốn làm gì, gần đây hơi túng thiếu, nghe nói Mục sư Đổng đã đến, muốn mượn một chút tiền tiêu xài. Nếu như Mục sư Đổng không chịu, vậy cũng không nên nói những huynh đệ chúng ta không hiểu quy củ, tiểu nương như ngươi da thịt mềm mại như thế, bị thương thì không tốt đâu.
Đổng Liên Hạm giọng nói trầm thấp nói:
Ngươi còn có biết tôn ti hay không, ta chính là Mục sư của Giáo đình, ngươi dám như thế đối với ta xuất ngôn bất kính, chẳng lẽ không sợ lên giàn hỏa thiêu sao?
Lại Xuân Sinh vỗ lồng ngực của mình, làm ra một bộ dáng rất sợ hãi nói:
Thật sự là dọa chết ta rồi, ngươi đang hù dọa ta sao, ai mà không biết người phương Đông chúng ta ở đây không có địa vị. Cho dù có xuất hiện một Mục sư như ngươi, vậy ngươi ở Giáo đình không phải vẫn là tầng lớp thấp nhất sao, cho dù chúng ta phế bỏ ngươi, cũng sẽ không có người nào nói gì đâu?
Trương Chí Bân lúc này đứng ra, giọng nói lạnh lẽo nói:
Ta đoán các ngươi những tên du côn này, cũng sẽ không có cái dũng khí này, rốt cuộc là bị người nào sai khiến, còn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5085639/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.