Trương Chí Bân nhìn Đổng Liên Hạm đang ngồi bên giường, trên người người sau mặc một bộ áo ngủ tơ tằm, mặc dù trông rất non nớt, nhưng cũng mười phần quyến rũ. Hai tay nàng không ngừng nghịch ngợm góc áo của mình, cả khuôn mặt đỏ bừng vì xấu hổ, thỉnh thoảng lại từ khóe mắt liếc hắn, phát hiện hắn chú ý liền lập tức dời đi. Trương Chí Bân trên mặt treo một tia cười khổ nói:
Ngươi và ta bây giờ thân phận là vợ chồng, cũng không trách Phúc bá lại an bài như vậy. Hay là nàng ngủ giường ta ngủ sàn nhà.
Đổng Liên Hạm nói với giọng nhỏ như muỗi kêu:
Như vậy nếu như bị người khác nhìn thấy thì không tốt biết bao, hay là ngươi cùng ta đều ngủ trên giường, nhưng ngươi không thể làm cầm thú.
Trương Chí Bân có chút mừng rỡ gật gật đầu, vòng qua một bên khác chui vào trong chăn. Đổng Liên Hạm tựa hồ là đã hạ rất nhiều dũng khí, mới chui vào trong chăn ấm. Hai người cứ như vậy vai kề vai nằm, hai tay chậm rãi tới gần, rất nhanh liền nắm lại với nhau, đều cảm thụ sự nóng bỏng trong lòng bàn tay, nhịp tim đang không ngừng gia tốc. Trương Chí Bân nhẹ nhàng ôm vai nàng, kéo nàng vào lòng của mình, ngửi mùi hương tóc của đối phương, không khỏi cảm thấy một trận tâm viên ý mã. Đổng Liên Hạm cả khuôn mặt đỏ bừng như một quả táo, nhưng trong ánh mắt lại có một tia mong đợi như vậy. Mặc dù bây giờ đang ở trong đêm tối, nhưng đối với Trương Chí Bân có năng lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-chi-sat-luc-du-hi/5085586/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.