Lý Minh Nguyệt nghẹn ngào khóc nức nở , rơi lệ đầy mặt , thân thể mềm mại không ngừng run rẩy .
- Khóc lóc cái gì . Ta cũng không có đánh ngươi .
Hạo Thiên trong lòng phiền muộn , rất là không vui nói :
- Có lầm hay không , nãy giờ toàn là ngươi đánh ta a .
- Ô ô ô. . .
Lý Minh Nguyệt khóc lớn tiếng hơn , giống như chịu ủy khuất cực lớn .
- Khóc khóc khóc , khóc * nhà ngươi .
Hạo Thiên vỗ tay xuống bàn, tâm tình trở nên không tốt . Tức giận nói :
- Để ngươi sống thoải mái như vậy , ngươi còn muốn trèo lên mái nhà lật ngói ?
Hắn thật không nghĩ tới vì cái gì nàng đột nhiên như vậy , không có thể hiểu được .
- Ta không phải loại kia ham tiền nữ nhân .
Lý Minh Nguyệt trừng mắt nhìn hắn quát .
- Ham tiền nữ nhân ?
Đây chính là nàng nổi điên lý do?
- Tốt tốt tốt. . . Ngươi không phải , không phải , đừng khóc .
Hạo Thiên nhẹ nhàng giúp nàng lau nước mắt , sau đó ở trên mặt nàng hôn nhẹ một cái , cười nói :
- Nhìn a , trên mặt phấn son cũng nhoè nhoẹt hết .
Lý Minh Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn hắn , hai mắt còn rưng rưng nước mắt :
- Ta thật sự không phải là xấu nữ nhân ....
- Được , được . Ngươi không phải ....
- Ta không cần tiền của ngươi ...
Ở nàng trong lời nói xấu nữ nhân có lẽ là loại kia nữ nhân ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-binh-thuong-cuoc-song/1739340/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.