Sáng hôm sau Hạo Thiên bị trong phòng tiếng lộc cộc đánh thức .
Vừa ngồi dậy dụi dụi mắt thì thấy ngồi trên giường Dâm tặc mặt mũi sưng vù .
Mẹ nó !
Hạo Thiên chửi thầm một tiếng , đồng thời lẩm bẩm mập mạp Bàn tử quá mức .
Đánh người không đánh mặt , bàn tử ngươi thì tốt . Đánh cho người ta mặt mũi sung vù , mặc dù Dâm tặc đáng bị đánh . Nhưng hiện giờ hắn bộ dạng này làm sao dám gặp người . Còn nữa , người ngoài sẽ nghĩ chúng ta như thế nào ? Bạo hành bạn cùng phòng ?
- Bàn tử ngươi quá mức . Đều là huynh đệ sao có thể đánh Dâm tặc thành dạng này ?
Hạo Thiên có chút không dám nhìn Dâm tặc tím bầm khuôn mặt , nói .
Mập mạp bàn tử ngồi trên ghế , tay còn cầm túi đồ ăn vặt , ha ha cười nói :
- Ta đánh ? Là do tên ngu ngốc này là chính mình chạy quá nhanh , không có cẩn thận trượt ngã .
- Thật sự ?
- Không tin ngươi hỏi hắn .
Hạo Thiên đưa mắt nhìn về phía Dâm tặc . Thấy hắn gật gật đầu .
Lợi hại!
Dâm tặc ngươi trâu bò .
Hạo Thiên dựng lên ngón tay cái . Sau đó lắc đầu đi vào phòng vệ sinh .
Khi hắn đi ra lúc Bàn tử đã ngủ . Đêm hôm qua có lẽ bọn họ bị nhốt bên ngoài ký túc xá một đêm .
Lúc bọn họ đuổi nhau là không mang theo tiền đấy . Cũng may mắn hiện tại thời tiết cũng không lạnh , nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-thi-binh-thuong-cuoc-song/1739312/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.