"Ngươi có biết trên thế giới buôn bán gì có lợi nhuận nhất không?" Trương Dương cười nói.
"Không biết." Khổng lão nhị yếu ớt nói.
"Thuốc phiện, vũ khí và phụ nữ, mà ba cái này đều móc nối với hắc đạo. Ngươi nói làm hắc đạo có kiếm được không?"
"Vậy sao….Vậy ta sẽ theo Bưu ca làm…." Khổng lão nhị liếc mắt nhìn Lưu Bưu bưu hãn cường tráng.
"Chúng ta còn có việc quan trọng cần xử lý, tạm thời không thể ở lại San Francisco. Cho nên ngươi không thể đi theo chúng ta được. Ngươi có thể theo Tô Đại Phong, chúng ta sẽ cung cấp sự bảo vệ cần thiết cho hắn…"
"Cái này…"
"Quyết định luôn đi, chúng ta không có thời gian để trì hoãn ở đây."
"Thôi được, dù sao cũng là người Trung Quốc, theo ai cũng được, he he." Khổng lão nhị cười cười.
"Tốt, tốt, vậy chuyện này cứ quyết định như thế, Đại Phong đã có kế hoạch kín đáo, các ngươi cứ nghe hắn là được. Bây giờ các ngươi đi tìm Tô Đại Phong đi, ta còn chút việc phải xử lý, hẹn ngày mai gặp lại ở địa hạ quyền tràng."
"Được, ngày mai gặp lại!"
Khổng lão nhị và Đông Bắc Hổ rời đi, bãi biển lại trở nên im lặng.
Trông thấy Trương Dương cô độc ngồi một mình trên bờ cát, trong lòng mọi người xuất hiện cảm giác không thể thân cận. Ngay cả Na Na cũng có cảm giác bị xa lánh.
Bốn người mắt lớn trừng mắt nhỏ, không biết nên nói cái gì, tựa hồ bất cứ lời nào cũng là dư thừa vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291950/chuong-505.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.