Khuôn mặt cười tươi như hoa càng ngày càng mông lung, khuôn mặt ngượng ngùng kia đã đem Trương Dương tiến vào một thế giới kỳ dị...
Có thiếu niên thả sức chơi đùa!
Có tình yêu thầm kín rồi lại cay đắng!
Còn có một vụ bạo tạc hình thành sóng xung kích...
Trương Dương tuy rằng bị Na Na khống chế tâm thần, nhưng hắn vẫn đặc biệt rõ ràng, đương nhiên mục đích của hắn chính là minh xác ký ức lúc còn nhỏ, tìm kiếm xem tại sao mình lại mất đi ký ức.
Không có tuổi thơ, chỉ nhớ mang máng vô số nhân viên mặc quần áo trắng đang di chuyển.
Lúc nhỏ!
Ta lúc nhỏ đã ở nơi nào?
Ở nơi nào?
"Ngao..."
Vốn Trương Dương đang ngồi im lặng thình lình đứng lên, bỗng nhiên hắn trường khiếu kêu lên một tiếng vang vọng đến tận trời cao, mây đen trên bầu trời hôn ám bắt đầu di chuyển rất nhanh, sóng biển cuộn trào mãnh liệt, giống như có thiên quân vạn mã đang điên cuồng chiến đấu.
Nhìn mái tóc ngắn đang dựng đứng của Trương Dương, Na Na thật sự sợ hãi. Tuy rằng nàng đã hạn chế chân khí mê muội. Thế nhưng nàng rất rõ loại công phu này không ai có thể thoát ra khỏi ảo cảnh. Cái đó gọi là tâm ma. Mê muội chân khí chính là khiến người ta xuất hiện tâm ma. Làm cho bản thân người ta tưởng tượng ra vô số điều mà mình say mê rồi chìm đắm trong đó...
Trương Dương lại có thể đi ra trong ảo cảnh, điều này khiến nàng thật khó tin.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291945/chuong-500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.