Trong phòng trở nên vô cùng yên tĩnh. Một cỗ khí tức khủng bố tràn ngập bên trong. Động tác của Lưu Bưu cũng đã dừng lại, mấy cặp mắt nhìn chằm chằm vào Lưu Bưu.
Mấy tên này cũng là kẻ sống trên đầu dao lưỡi kiếm, sống trong giang hồ có nhân vật nào mà chưa thấy qua. Nhưng không sợ bị côn sắt đánh như Lưu Bưu, bị côn sắt đập vào đầu mà như không, thì là lần đầu tiên nhìn thấy.
Cảm giác sợ hãi đó không phải là sợ cái chết, mà là sợ một thứ không hiểu. Giống như khi người ta ở trong bóng đêm, thường sinh ra một cảm giác sợ hãi. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Bưu đại gia thấy vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, thầm đắc ý. Hắn thích nhất việc khoe mẽ đó, mà khoe khoang như vậy vốn là sở trường của hắn.
Bưu đại gia quả nhiên có phong phạm vương giả, trong ánh mắt hồi hộp của mọi người, hắn đầy phong độ vuốt tóc. Trên thực tế hắn để đầu cua, động tác vuốt tóc này càng thêm quỷ dị.
Quỷ dị vuốt tóc xong, Lưu Bưu ngồi xuống ghế.
"Đưa cây côn sắt cho tao" Lưu Bưu đầy khí phách quát hai người kia.
Hai người này nhìn nhau, càng nắm chặt cây côn sắt hơn. Lưu Bưu cho bọn họ cảm giác rất nguy hiểm. Cây côn sắt này như cọng cỏ cứu mạng, cho bọn họ cảm thấy một chút an toàn, hiển nhiên phải nắm thật chặt.
"Đưa cho tao" Lưu Bưu nhìn thấy A Trạch đang cười, không khỏi mất mặt, bắt đầu nảy sinh ý ác độc, trừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291818/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.