Khi viên đạn cùng vụn gỗ như thủy triều tản ra, một cô gái xinh đẹp chậm rãi đi đến.
Mái tóc dài màu vàng uốn lượn trên bờ vai, đôi chân thon dài, cặp mắt màu đen phảng phất như sao trên bầu trời, y phục của cô gái rất lạ, giống như kim loại, không riêng gì y phục giống kim loại, mà ngay cả giày cũng bằng kim loại, nếu không phải có làn da mịn màng kia thì Đại Hà thậm chí hoài nghi đây là người máy. Bất quá, "người máy" xinh đẹp này trên người như mới bị hỏa thiêu, rất nhiều chỗ bị cháy đen.
Đại Hà chậm rãi đặt súng lên trên bàn, hắn không có bắn phát thứ hai, hắn biết, cho dù có bắn cả trăm phát cũng không có tác dụng.
Thân thể Đại Hà phảng phất như bị nổ tung, các vết thương đồng loạt chảy máu.
"Bùng!"
"Bùng!"
Vài tiếng vang nhẹ, các lớp băng băng bó vết thương trên người Đại Hà đồng loạt nổ tung ra, trong không khí, một cỗ áp lực thật lớn làm cho mạch máu của hắn bành trướng, Đại Hà nhìn thấy cặp mắt yêu dị kia, nỗi sợ hãi trong lòng càng ngày càng lớn…
Đại Hà rất thông minh.
Hắn tự nhiên biết, cô gái này tuyệt đối không phải là người gầm lên khi nãy, người khi nãy mạnh hơn so với cô gái này vô số lần. Nhưng cô gái này cũng đã mạnh hơn hắn vô số lần!
Quả nhiên!
Trong khi Đại Hà suy tư, cô gái xinh đẹp kia chậm rãi lùi một chút, đứng bên cạnh cửa tránh đường. Mà khi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291812/chuong-367.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.