"Nhưng em có bật lửa mà…"
Na Na từ trong cái túi nhỏ chỗ thắt lưng lấy ra một cái bật lửa màu đỏ, Trương Dương nhất thời mừng rỡ, hắn có thể lấy củi ướt dùng chân khí để làm khô mà nhóm lửa, nhưng hắn không có cách nào dùng chân khí làm cho củi cháy, đây là hai chuyện khác nhau. Nếu có bật lửa thì dể dàng hơn nhiều. Dù sao dùng gỗ ma sát cho đến khi tạo ra đốm lửa là một kỹ thuật cần sự kiên nhẫn phi thường.
Chẳng qua, Trương Dương khi chuẩn bị dùng bật lửa đánh lửa, Na Na lại làm một động tác làm cho hắn trợn mắt há hốc mồm, Na Na nhẹ nhàng vung tay ném cái bật lửa xuống hồ nước.
"Em… em.. làm gì vậy?"
"Em muốn nhìn anh dùng gỗ đánh lửa…" Na Na che miệng cười khẽ, vẻ mặt băng hàn tan thành mây khói, tựa hồ, không khí lạnh lẽo cũng đã trở nên ấm áp hơn.
Không thể tưởng được Na Na cũng có lúc điêu ngoa, Trương Dương chỉ có thể không nói gì, lau mồ hôi trên trán, tay không ngừng chuyển động thanh gỗ, bàn tay tản mát ra nhiệt lượng hong khô nước trên cây củi, đây là một hoạt động phi thường cẩn thận.
"Anh vì sao phải giấu diếm võ công của bản thân? Anh có thể đỡ được một kích toàn lực của Đại Hà, điều này nếu lọt vào tai cường giả trên thế giới, sẽ là một tin tức phi thường chấn động, phải biết rằng, Đại Hà là một kỳ tài trăm năm khó gặp, rất nhiều cường giả so với hắn tu luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291775/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.