Nhìn thấy nụ cười như hoa như ngọc kia, Trương Dương đại não lại một lần nữa lâm vào mê mang.
"Hì hì…"
Thấy bộ dáng ngốc nghếch của Trương Dương, Na Na lại phát ra tiếng cười như chuông bạc, tiếng cười phiêu đãng giữa trời chiều, vô cùng hấp dẫn, Trương Dương cảm như xung quanh hoa xuân nở rộ vậy.
Cả không gian tràn ngập một loại cảm giác gọi là "sáng lạn".
"Tới đây, ngồi xuống đi". xem tại TruyenFull.vn
Đột nhiên, Trương Dương cảm giác trái tim mình run rẩy, nụ cười khuynh quốc khuynh thành của Na Na đã biến mất, thay thế bởi khuôn mặt lạnh như băng, trên mặt lại còn tràn đầy sát khí, làm cho đại não vốn đang lâm vào trạng thái hỗn độn của Trương Dương thanh tỉnh trở lại.
Trương Dương chần chờ một chút, rồi vẫn đi tới ngồi xuống bên cạnh Na Na.
"Anh có biết vì sao không?" Na Na đột nhiên khó hiểu hỏi.
"Vì cái gì?"
"Vì cái gì mà anh không thể chống cự thần công của em?" Na Na nghiêng đầu liếc mắt nhìn Trương Dương, ánh mắt lại bình tĩnh như mặt hồ, trên mặt vẫn là sự lạnh lùng khôn cùng, so với nụ cười như hoa xuân hoa xuân đua nở thực khác nhau một trời một vực.
"Không biết" Trương Dương lắc lắc đầu.
"Anh hiện tại là người đặc biệt duy nhất trên thế giới, mà em, cũng vậy" Na Na chống cằm lên gối, thanh âm có vẻ vô cùng hư ảo.
"Vì cái gì mà là người đặc biệt duy nhất?" Trương Dương nghi hoặc hỏi.
"Anh trước mắt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291767/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.