"Xoẹt" một tiếng, chùy thủ sắc bén của Lưu Bưu xẹt ra một ánh hàn mang lóe lên trong không trung, chiếc dây buộc chắc chắn lập tức đứt ra làm vài đoạn.
"Đao pháp giỏi... A..."
Lão đầu chứng kiến đao pháp mạnh mẽ của Lưu Bưu không khỏi tán thưởng, ngờ đâu lời của chưa dứt hắn đã thừ cả người ra, thân thể đang nửa nằm cũng ngồi dậy, sững sờ nhìn.
Tiền!
Nhiều tiền!
Rất nhiều tiền!
Một đống tiền tung ra, mặc dù phần lớn còn kẹt ở trong bao, nhưng đoạn hé lộ ra cũng đủ nói cho hắn biết, chỗ này toàn bộ đều là tiền! Hắn năm nay đã hơn sáu mươi, làm một tam lưu sát thủ ưu tú vậy mà cũng là lần đầu tiên thấy nhiều tiền mặt như vậy.
"Lão đầu, thế nào?" Lưu Bưu lắc lắc chùy thủ, vẻ mặt đắc ý. Hắn đang hưởng thụ vẻ khiếp sợ của lão đầu. Hiện giờ Lưu Bưu chỉ hận không thể đem toàn bộ chỗ tiền mặt này vác đến Văn Lý học viện, ném trước cửa để nói cho đám đồng học là mình đã phát tài.
"Ngươi ngươi...các ngươi..." Lão đầu đã vứt béng sự bình tĩnh đặc biệt của một sát thủ, lắp bắp nói không thành lời. Cho dù người nào nếu đột nhiên thấy nhiều tiền mặt như vậy, đầu óc thế nào cũng có chút mơ hồ trong giây lát. nguồn TruyenFull.vn
"Ha ha, còn nữa...."
Lưu Bưu đắc ý xoay chùy thủ làm thêm một đường nữa, một chiếc bao khác lại được mở ra. Lúc này đây Lưu Bưu muốn một hiệu quả 'hoàn mỹ' hơn, đặc biệt mở tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/do-than-chi-lo/3291753/chuong-308.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.